Mũi dao sắc bén xuyên qua không khí, xuyên qua khung cửa, đồng tử của Bùi Ngôn Khanh đột nhiên co rụt lại, anh không kịp rút lui, chỉ có thể giơ tay nắm lấy cổ tay của người đàn ông trung niên. Lưỡi dao lộ ra cắt ngang mu bàn tay, và máu nhanh chóng rỉ ra.
Nước da của người đàn ông trung niên tím tái, ông ta như sắp phát điên.
Mọi việc diễn ra quá nhanh khiến những người xung quanh như chết lặng, không kịp phản ứng và không dám lại gần.
Nhưng Bùi Ngôn Khanh không có lợi thế, thấy mũi dao sắp chạm đến ngực, người đàn ông trung niên bất ngờ bị quăng ngã xuống đất từ phía sau, Bùi Ngôn Khanh vặn ngược cổ tay ông ta, con dao rơi xuống xuống đất với một tiếng "choang".
Tô Diệm lao tới, lồng ngực phập phồng một cách kịch liệt, anh giẫm lên ngực người đàn ông khiến ông ta không thể lật người lại.
Người đàn ông trung niên còn giãy giụa đã bị Tô Diệm đè xuống đất, người ngoài cửa lần lượt tiến vào trói hai tay ông ta sau lưng, khiến ông ta hoàn toàn khuất phục.
Ánh mắt Bùi Ngôn Khanh trở nên lạnh lùng, cụp mắt xuống nhìn chằm chằm vết thương trên mu bàn tay, động đậy gân cốt xác nhận vết thương tình trạng.
Lăng Tịnh kinh hãi, hai mắt đỏ hoe đi về phía trước, nhìn mu bàn tay của anh, nhưng lại không dám sờ: “Lão tam, có sao không con?”
"Mau đi, mau đi tìm bác sĩ băng bó."
Bùi Ngôn Khanh lắc đầu, “Không sao, là vết thương ngoài da thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-nho-em/2735423/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.