Ngày về là ngày 28 tháng 12 âm lịch khi Tô Niệm Niệm xuống máy bay và nhận được tin nhắn từ Tô Diệm.
Mỗi lần gửi mấy tin, đợi đến lúc cô đọc được đã lên thành mười mấy tin luôn.
Loại bỏ 2/3 thông tin không cần thiết như "Anh thi xong rồi, anh đã nộp bài trước, hơi khinh thường chúng sinh, đừng bái phục anh quá", còn lại toàn là hỏi cô đã đi đâu.
【Em đã đi đâu? 】
【 Đến Tết Nguyên Đán rồi, anh vẫn chờ em về nhà trước, mua ít đồ Tết cho có không khí, còn em thì sao? ? ! 】
【Anh thấy gần đây em bay quá rồi nhỉ? Hửm? 】
Tô Niệm Niệm bấm tắt điện thoại, không quan tâm đến. Cô đuổi theo Bùi Ngôn Khanh lên xe, lúng túng nói: "Em về nhà đây."
Anh còn chưa kịp phản ứng, cô đã nói với tài xế phía trước: "Xin anh đổi lộ trình, đến bến cảng Cảnh Thành trước."
Bùi Ngôn Khanh nắm đầu ngón tay cô, giọng nói không ấm áp, "Tô Diệm thi xong rồi?"
“Ừ.” Tô Niệm Niệm gật đầu, nhớ tới dáng vẻ xấu hổ của mình, nói: “Theo lời anh ấy nói, anh ấy đã làm bài rất tốt.”
Bùi Ngôn Khanh âm thầm giật giật khóe môi, nhìn cô gái nhỏ nghiêng người, chua chát hỏi: "Ngày mai em đã đi rồi à?"
“Đúng vậy.” Tô Niệm Niệm nói: “Vé máy bay em đặt là ngày mai.”
Bùi Ngôn Khanh thở dài, ôm cô gái nhỏ vào lòng, ghé vào tai cô nói: "Niệm Niệm nhà chúng ta hãy lớn nhanh lên nhé."
"Hửm?"
"Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-nho-em/2735411/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.