Lời vừa nói ra, hai má Tô Niệm Niệm liền nóng lên, cô khẽ mím môi dưới.
Cô im lặng chờ đợi phản hồi, nhưng camera quay một vòng, liền có tiếng "rầm", tiếng điện thoại rơi xuống đất.
Không biết đầu bên kia xảy ra chuyện gì, hỗn độn như vậy, video cũng nhất thời tối đen, nhìn không thấy gì.
Vài giây sau, điện thoại được nhấc lên, máy quay hướng về phía cằm của Bùi Ngôn Khanh, nghiêng một góc hướng lên trên.
"Anh đang làm gì vậy?" Tô Niệm Niệm cau mày, có chút không nói nên lời.
Tại sao anh phá cảnh vậy!
Bùi Ngôn Khanh nhẹ nhàng xoa chiếc điện thoại bị vỡ màn hình, vẻ mặt không bình tĩnh.
"Vừa rồi em gọi anh là cái gì? Gọi lần nữa xem."
Cô gái trong video trợn tròn mắt, khuôn mặt mảnh khảnh đỏ bừng, cứng ngắc nói: "Anh bảo em gọi là em gọi à.”
"Anh xin em đấy.”
Tô Niệm Niệm giật giật ống tay áo của cô, né tránh ánh mắt của anh, cắn môi do dự một lúc rồi nói: "Không gọi.”
"Được." Bùi Ngôn Khanh cười một tiếng, nửa thật nửa giả nói: "Anh có rất nhiều biện pháp cho em phải gọi.”
"Khí phách không nhỏ." Tô Niệm Niệm khinh thường nói: "Anh có thể làm cái gì?"
Bùi Ngôn Khanh mỉm cười, : "Đến lúc đó em sẽ biết."
-
Mùng 5 tết.
Sáng hôm đó Tô Niệm Niệm dậy sớm, khi tỉnh dậy thì thấy tin nhắn của Bùi Ngôn Khanh gửi trước đó, nói rằng anh đã đến sân bay, anh bay chuyến sớm nhất.
Tính thời gian
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-nho-em/2735410/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.