Vì thế.
Đến lúc hai vợ chồng Giang Trí Viễn về, họ nhìn thấy cảnh hai anh em Giang Thuật và Giang Kha Kha đang ôm chân đếm ngón.
Hai vợ chồng Giang Trí Viễn liếc nhau, một nụ cười khổ bất đắc dĩ hiện lên trên nét mặt họ.
“Ý, ba mẹ về rồi!”
Giang Kha Kha phát hiện vợ chồng Giang Trí Viễn về trước tiên. Em lon ton đi tới trước mặt ba mẹ bằng đôi chân ngắn tũn, dang tay đòi bế.
Mạnh Tĩnh Như mẹ Giang Thuật ôm Giang Kha Kha vào lòng, vuốt ve trán em, “Kha Kha làm bài tập về nhà đến đâu rồi?”
Khuôn mặt nhỏ của Giang Kha Kha đỏ ửng, em múa may đôi tay nhỏ, “Có Hai giúp đỡ, Kha Kha làm sắp xong rồi ạ!”
“Kha Kha giỏi quá!” Mạnh Tĩnh Như mỉm cười xoa đầu Giang Kha Kha.
Buông con gái ra rồi, hai vợ chồng Giang Trí Viễn cùng nhìn về phía Giang Thuật.
Ở bên này.
Giang Thuật thấy vợ chồng Giang Trí Viễn đi vào thì vội vã đeo giày, đứng lên chào hỏi hai đấng sinh thành của mình ở thế giới này.
“Ba, mẹ!”
Giang Trí Viễn nhìn Giang Thuật bằng khuôn mặt không cảm xúc, chỉ gật đầu nhẹ trước lời chào hỏi của Giang Thuật.
Mạnh Tĩnh Như mẹ Giang Thuật thì lại có vẻ gần gũi với Giang Thuật hơn nhiều, bà kéo tay Giang Thuật quan sát anh chàng.
“Bé Thuật, con lại gầy đi rồi, nhưng sáng láng ra nhiều đấy!” Mạnh Tĩnh Như dịu dàng cất tiếng.
Ngày nào cũng ăn mì gói, không gầy mà được ư!
Còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-ty-phan-1/2598069/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.