“Tiếp theo, hạng 4, người đó là…”
Lê Thiên Vương cầm tờ giấy nhắc thoại, đọc tên học viên xếp hạng 4 trong vòng này.
“Hạng 4, lớp A Trương Tử Phàm, chúc mừng!”
Nhờ “Dạ Vũ Bắc”.
Trương Tử Phàm đã nhảy thẳng từ hạng 15 lên hạng 4.
Danh tiếng tăng với tốc độ nhanh không chối nổi.
Nhưng…
Cuối cùng cậu vẫn không vào được top 3.
Mà chỉ có thành viên của top 3.
Mới có thể giành được cơ hội cứu người.
Vẻ hụt hẫng và tự trách không thể che giấu nổi đang lồ lộ trên gương mặt Trương Tử Phàm.
Chưa vào được top 3.
Vậy có nghĩa là, cậu không có tư cách cứu Giang Thuật quay lại.
‘Nếu, nếu trên sân khấu công diễn, mình thể hiện tốt hơn chút nữa, biết đâu lại vào được top 3, có thể cứu anh Giang rồi!’
Cõi lòng Trương Tử Phàm ngập tràn sự tự trách.
Tự trách chính mình chưa làm tốt, tự trách bản thân không cứu được Giang Thuật.
Nhưng còn Giang Thuật.
Hay tin hai cậu Trạm Châu và Trương Tử Phàm, một cậu hạng 5 một cậu hạng 4, Giang Thuật cuối cùng cũng quẳng được gánh lo trong lòng.
Suýt soát thật, đúng là suýt soát vãi.
Chỉ xíu nữa thôi là anh chàng không được loại nữa, phải ở lại nơi này tiếp.
Nếu mà thế thật, chắc Giang Thuật điên mất.
May mà.
Nữ thần số mệnh đã đứng về phía anh chàng.
Tuy vậy…
Giang Thuật vẫn không thể lơ là cảnh giác được.
Tuy Giang Thuật không thân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-thua-ke-tai-san-tram-ty-phan-1/2597997/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.