Đã hơn mười một giờ khuya, Úc Thanh Hoan đương nhiên là không thể để Hoắc Cừ về nhà, tìm quần áo và đồ lót mới cho hắn thay, lại hỏi: "Anh ngủ trên giường này nhé?" 
Đây là lần đầu tiên Hoắc Cừ mặc quần áo của Úc Thanh Hoan, tuy ống tay áo và ống quần đều bị ngắn, quần lót cũng hơi chật, có chút không thoải mái nhưng trong lòng hắn lại rất ngọt ngào. Vừa nghĩ tới việc Úc Thanh Hoan cũng đang mặc áo ngủ giống mình, thân thể của hắn liền không tự chủ được toả nhiệt. 
Hắn đỏ mặt, thừa dịp Úc Thanh Hoan thay vỏ gối, nhanh chóng nhấc ống tay áo lên, lén lút ngửi một cái, nhất thời thỏa mãn nheo mắt lại. 
Mùi quần áo của Thanh Hoan sao cũng thơm như vậy nhỉ. 
"Hoắc Cừ? Đang nghĩ gì thế!" Thấy hắn không đáp lời, chỉ ngồi yên lặng đỏ mặt như có người đốt lửa, Úc Thanh Hoan không nhịn được lấy tay chọc chọc gáy của hắn, "Mau nói chuyện! Không thì cho anh ra ghế sofa ngủ." 
Chuyện này cực kì có tình uy hiếp đối với Hoắc Cừ, Úc Thanh Hoan vừa dứt lời, hắn liền nhanh nhẹn nhảy lên giường, soạt một tiếng chui vào trong chăn, chỉ lộ ra đôi mắt sáng lóng lánh, không chớp một cái nhìn Úc Thanh Hoan: "Giường này cũng được." 
Dừng một chút, lại nhỏ giọng nói thêm một câu, "Chỉ cần được ở cùng em là tốt rồi." 
Úc Thanh Hoan lấy tay vén chăn lên, nghiêng người nằm xuống bên cạnh hắn, ánh mắt mang theo ý cười nhìn hắn: "Anh vui như vậy sao?" 
Nghe vậy, Hoắc Cừ lập tức không chút nghĩ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-noi-chuyen-yeu-duong/1210133/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.