Buổi du lịch mùa thu trôi qua, thứ hai lại đến, chào đón kỳ thi tháng lần thứ ba của học kì này.
Các học sinh ban ba cũng chả khác gì hai lần thi trước, mấy ngày sau tới khi nước tới trôn mới nhảy, cảm thấy vô cùng tự tin, sau đó vô cùng dui dẻ tới trường thi, để rồi lúc đi ra, sầu mi khổ kiểm, rũ rượi.
Mà thành tích phát ra, lại chứng minh cho phần lớn mọi người thấy nước tới trôn mới nhảy thật ra cũng chả có bao nhiêu tác dụng.
Diệp Hiểu Hiểu tựa vào lan can, cặp mắt trông chả khác gì gấu mèo, “Thành tích lần ba thê thảm quá, cuối cùng tớ cũng ngộ ra đựơc một đạo lí.”
Tần Hoan sợ cao, không dám nhìn xuống, lúc này dựa lưng vào lan can, sau khi nghe nói vậy, cười hỏi: “Ồ? Đạo lý gì?”
Tiêu Mặc đứng ở bên cạnh Tần Hoan, nghe vậy cũng quay đầu nhìn Diệp Hiểu Hiểu.
Diệp Hiểu Hiểu giơ tay lên, nắm thành quyền, “Đợi nước tới trôn mới nhảy là vô dụng, học hành quý ở kiên trì.”
Tần Hoan: “………”
Tiêu Mặc: “……..”
Nhấc tay lên, Tần Hoan ôm vai Tiêu Mặc, kéo y về lớp, “Chúng ta đi thôi bạn cùng bàn, đợi nữa thì chắc sẽ giảm chỉ số thông minh mất.”
Nhất thời Diệp Hiểu Hiểu không phản ứng kịp, hỏi Khương Hàng, “Ủa, anh Tần có ý gì?”
Khương Hàng nở nụ cười, ánh mắt nhìn Diệp Hiểu Hiểu tràn đầy đồng tình, “Cậu có ngốc không hả?”
Diệp Hiểu Hiểu trừng cậu, “Cậu mới ngốc á.”
Cậu ta oán giận Khương Hàng xong bỗng nháy mắt hiểu ra ý của Tần Hoan, ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073814/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.