Tới gần tuyến xe cuối vô cùng đông, hai người Tần Hoan và Tiêu Mặc lên xe, bị chen chỗ góc trong cửa xe.
Ngay cả quay người cũng có hơi khó khăn.
Tiêu Mặc dựa lưng vào cửa, tay của Tần Hoan chống trên cửa, nhìn qua giống như là hắn đang “Kabe – don” Tiêu Mặc vậy.
Tư thế của hai người, là mặt đối mặt.
Lại vì gần nhau, Tần Hoan đều có thể ngửi được hương dầu gội từ tóc của Tiêu Mặc, mà tầm mắt của hắn đi xuống, có thể thấy rõ mặt của Tiêu Mặc.
Đến nỗi hơi thở mà hắn thở ra cũng có thể phả tới tóc Tiêu Mặc.
Quá gần.
Dù rằng gần đây hai người có hơi thân nhau một chút, nhưng cũng không có thân tới mức này.
Tư thế như vậy, thật quá xấu hổ.
Tần Hoan tận lực để ánh mắt của mình dừng ở cửa xe, nhìn thấy bóng cây bên ngoài chạy ngược, mà Tiêu Mặc lại cúi đầu, rất im lặng.
Từ khu thương mại đi về, ít nhất còn có tám trạm, câm như hến thế này cũng không được.
Tần Hoan tìm đề tài, “Trường học trước đây của cậu là trường nào?”
Lại nói tiếp, ban bọn họ không ai biết Tiêu Mặc chuyển tới từ trường nào, hơn nữa lớp 11 chuyển trường đến trường của họ, rất hiếm.
Nhất Trung là trường trung học trọng điểm của thành phố Y, thủ khoa và kế thủ khoa thi vào trường cao đẳng thành phố mấy năm đều học chỗ này ra, điểm thi giữa kì rất cao, bình thường đều là trực tiếp thi vào, có rất ít người nửa đường lại chuyển học, bởi vì cũng không chuyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-muon-hoc-hanh-that-tot/1073748/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.