Sau khi giải quyết xong chuyện đánh nhau Lưu Phong thì bị bảo vệ lôi đi quản gia và chị Thu cũng bị hắn giáo huấn một trận rồi tự phạt
Chỉ có mình Tạ Chi là hắn không nói gì tới, cũng đúng với hắn thì Tạ Chi chẳng bao giờ sai cái gì cả mà..
"Em muốn rời khỏi nơi này!!!". Hắn giữ Mẫn Nhi dưới thân mình mà quát mắng
"Tôi không có"
"Ngao Dịch Vũ tôi không ngu ngốc!!! Em muốn trốn cùng hắn được trước khi cho em đi tôi phải xử đẹp em trước đã". Hắn đã cảnh cáo cô không được gặp người đó vậy mà không những gặp lại còn muốn đi cùng người đó
"Anh...anh muốn làm gì?"
[Hoài Vĩ đến bệnh viện phòng đặc biệt người tên Tuyết Mai. Kết nối máy trực tiếp với bà ta]
[Rõ]
Hắn không tắt máy chỉ tắt mic lẫn camera đi để lên cạnh tủ đợi tin của Hoài Vĩ nhưng lại rất cẩn thận chỉnh góc cạnh cho nhìn thấy cả hai người
"Anh...đừng làm như vậy". Mẫn Nhi chắp tay cầu xin hắn, hắn không phải muốn cho mẹ cô nhìn thấy cảnh xấu hổ này của cô hay sao
"Yên tâm còn cả người bạn cũ của em nữa chứ không phải mình bà ta đâu"
"Có biết tôi đã rất nhân nhượng cho em không?"
"Có biết tôi lo cho em như thế nào không?"
"..."
"Tính ra tôi phải ở hết 4-5 ngày nữa mới xong việc nhưng vì em...quản gia không ở đây tôi sợ em không ăn uống, sợ em buồn nên ngày nào cũng thức tới sáng làm xong dự án chịu thua thiệt về doanh thu chỉ để về sớm với em"
"Tôi như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-tinh-nhan-am-giuong-cua-han/997589/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.