Vưu Diệc Tư khom lưng lấy dép cho Tiền Bối, nói: “Tiền tổng, mời ngài thay giày.”
Tiền Bối hoang mang không thôi, anh ấy rốt cuộc có ý gì?
Thấy Tiền Bối không phản ứng, Vưu Diệc Tư tự ti nói: “Tôi không có ý gì khác… Dép tình nhân chỉ là một chút hi vọng của bản thân tôi, hi vọng ngoại trừ mối quan hệ bao nuôi ra, chúng ta vẫn còn có…”
Đầu Tiền Bối toàn dấu chấm hỏi, đây chẳng phải là dép couple bọn họ mua cùng nhau sao, còn có ý gì khác được???
Chờ chút, bao nuôi!
Tiền Bối đã nắm được keyword then chốt, cuối cùng cũng hiểu rõ chuyện gì xảy ra. Cậu dở khóc dở cười nói: “Anh ơi anh đừng quậy nữa, lúc trước em chỉ muốn giúp anh có thêm tài nguyên nên mới nói bao nuôi anh, em cam đoan mình không có gu mặn thế đâu!”
Tiền Bối không muốn bao nuôi-play, nhưng Vưu Diệc Tư muốn… Thấy Tiền Bối không phối hợp, Vưu Diệc Tư vẫn duy trì thiếp lập nhân vật, tỏ vẻ đau khổ nói: “Nếu như Tiền tổng thật sự không muốn đổi giày, vậy tôi chỉ có thể mạo phạm.” Dứt lời, anh ôm ngang Tiền Bối lên.
Tiền Bối đột nhiên bị Vưu Diệc Tư bế công chúa mà hoảng hồn, vừa nhúc nhích đã bị siết chặt hơn. Nghệ sĩ thấp bé được kim chủ bao nuôi, Vưu Diệc Tư thân thiết nói: “Tiền tổng, trên đất lạnh lắm, ngài không muốn thay giày thì để tôi ôm ngài vào phòng ngủ đi.”
Tiền Bối cảm thấy Vưu Diệc Tư đang ép mua ép bán, cậu vừa mở miệng định nói gì đó đã bị Vưu Diệc Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-thuy-quan/1356893/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.