Chẳng qua có một chuyện Vưu Diệc Tư cảm thấy khá khó hiểu: Sao anh trai lại phát hiện ra topic này? Hơn nữa có khi anh trai còn nghiêm túc lội bình luận mới dễ bị ảnh hưởng rồi tin vào nó như thế?
Đáng tiếc Vưu Diệc Ý đã cúp điện thoại, thắc mắc này không ai giải đáp cho anh.
Vưu Diệc Tư hồi phục lại tâm trạng, vươn tay định tắt link liên kết thì lại vô tình bấm vào một bình luận, thế là tấm hình trong bình luận đó được zoom to ra.
Bức tranh này có bối cảnh là ngục giam âm u, từng dãy nhà giam được ngăn cách bởi hàng rào sắt, có một người con trai trẻ tuổi bị nhốt trong ngục, người đó mặc bộ suit phẳng phiu, đáng tiếc là vì ở trong tù nên đã nhăn nhúm đi mấy phần. Người này một tay vịn song sắt, biểu cảm có hơi chật vật nhưng gương mặt vẫn vô cùng sắc bén… Vưu Diệc Tư ngẩn người, bởi vì gương mặt đó giống Phương Hoàng Chí đến bảy tám phần.
Bên ngoài song sắt cũng có một người con trai đang đứng, người này mặc một chiếc áo blouse trắng, nhìn vô cùng nhã nhặn tuấn tú, dưới chiếc kính mắt là một đôi mắt đẹp toát lên vẻ nham hiểm, người này đối mắt với người trong tù, mắt của hai người họ bắn ra những tia điện xẹt nguy hiểm. Có điều gương mặt của người con trai này anh thấy quen thuộc hơn nhiều, bởi vì mỗi ngày thức dậy anh đều nhìn thấy… mình ở trong gương.
Vưu Diệc Tư không hiểu sao fan CP lại có thể nhìn một bức tranh bình thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-thuy-quan/1356882/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.