Căn phòng cổ kinh bị bao bọc bởi hàng loạt sách giấy bị bao trùm trong im lặng, đồng hồ giây cót treo trên tường thỉnh thoảng vang lên âm thanh ‘cạch’ báo hiệu thời gian đang dần dần trôi qua, Tá Nguyệt ngồi song song với Eli, ghế ngồi cũng bị lấp đầy bởi sách, Eli tiện tay lấy một quyển ra đọc, Tá Nguyệt ôm ly trà nóng trong tay thất thần nhìn bản thân mình phản chiếu trên mặt nước.
Cican đứng tựa nửa thân mình vào kính sát đất, ngẩng đầu nhìn ánh trăng bên ngoài, màn đêm buông xuống dường như kéo dài vô tận, từ khi Tá Nguyệt hôn mê cho đến khi tỉnh dậy đến bây giờ vẫn chưa từng thấy ánh mặt trời ló dạng.
Chờ cho Tá Nguyệt hồi thần một lần nữa, đầu óc đã lấy lại chút tỉnh táo trong dư âm sau cơn mơ, cậu ngẩng đầu nhìn Eli, hoang mang hỏi: “Acacia đâu rồi?”
Cậu gọi y rất nhiều lần nhưng không có bất cứ âm thanh trả lời nào…
Eli tiếp tục lật sách, ngón tay lướt trên những hàng chữ nổi gồ ghề, y không ngẩng đầu lên nhìn Tá Nguyệt mà chỉ đơn giản trả lời: “Đang dung hợp với cơ thể mới rồi, trước khi cậu tỉnh dậy, ta đã xin phép Acacia vào lĩnh vực không gian để gặp trực tiếp y, trông y có vẻ khá vui vẻ với cơ thể mới nên đã lập tức chui vào trong đó ngay”
Tá Nguyệt chớp mắt nhìn Eli: “Cậu ấy cũng nhớ lại rồi sao?”
Eli lắc đầu nói: “Ta không biết, cậu cứ hỏi trực tiếp chính chủ thì hơn”
Thiếu niên tóc đen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chi-la-mot-nguoi-qua-duong-ma-thoi/3253398/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.