Ánh trăng nặng nề, màn giường nhẹ nhàng lay động, vài đốm lửa tí tách trong ngọn đèn dầu.
Giữa trầm mặc và xấu hổ, Lộc U cùng Lộc Trạch đang bốn mắt nhìn nhau.
Nhìn đến Bồ Sĩ Trạch trong giấc mộng này biến thành thứ muội nam giả nữ trang, không nói bản thân Bồ Sĩ Trạch không tiếp thu được, chính Lộc U cũng có chút chấn động.
Bồ Sĩ Trạch là kiểu người gì?
Chính là một người đàn ông đẹp trai, vô cùng có khí khái đàn ông, anh khí bừng bừng, đi đường vĩnh viễn thẳng thắn eo lưng, tuyệt không cúi đầu.
Làm một người như vậy xuyên thành một thiếu niên tú mỹ hoàn toàn có thể nam giả nữ trang… Cũng giống như Lộc U ở trước mặt Bồ Sĩ Trạch nói chính mình muốn có tam cung lục viện vậy, quá không hiện thực, làm người khó có thể tiếp thu.
Vợ chồng hai người trầm mặc nhìn nhau.
Lộc U ho khan một tiếng.
Lộc Trạch: “Đây là giấc mộng của em họ em, đúng không?”
Lộc U ngồi nghiêm chỉnh: “… Vâng.”
Lộc Trạch: “Em đã đọc truyện của em họ em mấy ngày rồi, em hiểu em họ em đến đâu?”
Lộc U bay nhanh liếc nhìn anh một cái, nói: “… Kỳ thật không phải rất hiểu. Em không quá thích xem trạch đấu.”
Cô không dám nói cho Lộc Trạch là đến tên của đám muội muội nữ chủ trong quyển truyện này cô cũng không nhớ được.
Lộc Trạch trầm mặc.
Mà Lộc U ngó nghiêng băng gạc trên cổ Lộc Trạch nhỏ giọng: “Vì sao anh muốn tự sát vậy?”
Cô nghĩ đến ban ngày khi Lộc Trạch ướt dầm dề nắm theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159758/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.