Từ đám tỷ muội nàng không gọi nổi tên này, Lộc U biết được —
Lộc Trạch, năm nay mười sáu tuổi, là thứ nữ của Lộc gia, nghe nói từng là nữ ngoại thất*. Sau khi mẫu thân nàng ta chết bệnh, mới được Lộc lão gia gia dẫn về nhà.
(nữ thoại thất: con gái do tình nhân của đàn ông đã có vợ sinh nhưng nuôi ở nơi khác)
Lộc Trạch, tuy rằng còn nhỏ tuổi, nhưng là một đoá bạch liên hoa.
Nàng ta không thích đích nữ đại tiểu thư Lộc U của Lộc gia, cả ngày ở chỗ Lộc lão thái thái chửi bới Lộc U.
Từ trước tới nay Lộc U đều coi thường thứ muội này của nàng, vẫn luôn trong tối ngoài sáng mà chèn ép, không thể ở chung với Lộc Trạch.
Thế nên lúc này, khi một đám tiểu cô nương tuổi trẻ xinh đẹp cả ngày nhàm chán đến chỉ có thể trạch đấu nhìn đến Lộc U lại dùng bút hoạ Lộc Trạch, đều cảm thấy không thể tin nổi.
Có tiểu cô nương đôi mắt lập loè, cơ linh phán đoán có phải Lộc đại tiểu thư nghĩ ra biện pháp mới, tính toán lăn lộn Lộc Trạch hay không.
Mọi người nóng lòng muốn thử, nguyện ý xả giận cho đích nữ Lộc gia.
Lộc U thì vừa có chút mê võng, lại có chút đau đầu.
Cô hồi tưởng quyển sách mà em họ cô viết kia.
Nữ chủ cùng một thứ nữ trong phủ nàng không hợp nhau sao?
Cô không nhớ được.
Bởi vì thứ muội không hợp với nữ chủ có điểm nhiều.
Thứ muội này trong nhà nữ chủ là nữ, hay là nam?
Cô cũng không nhớ rõ.
Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chay-tron-cung-nguoi-tinh/1159757/chuong-103.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.