“Có thể đừnglau rượu không? Xót lắm?” Nhan Tử La rùng mình, giọng đã phát run rồi.
“Nếu côkhông muốn máu mình bị biến thành kiểu như nhiễm trùng máu thì tôi không có ýkiến gì, như thế sau này máu cô cũng không thu hút bọn đỉa nữa”, My Liễm Diễm đứngcạnh nói. Bách Hợp mặt trắng bệch vội vàng lấy rượu ra rửa cho Nhan Tử La: “Chủnhân, người hãy cố gắng chịu đựng, không đau chút nào đâu”.
“Thật là một nămxui xẻo… Á! Nhẹ tay thôi, làm ơn đi mà”, Nhan Tử La vội nắm chặt tay lại nói.
“Sắp xong rồi, sợđau mà còn bày trò.” My Liễm Diễm chau mày nói: “Nhưng, cũng may chưa xảy rachuyện gì lớn, tôi thấy vẫn nên xin Hoàng thượng cho người đưa cô về thì hơn”.
“Này, Hoàng thượngkhông biết đấy chứ?”, Nhan Tử La vội vàng hỏi. Nàng không muốn chuyến du lịchmiễn phí này bốc hơi theo gió.
“Yên tâm, nếuHoàng thượng biết thì giờ này cô còn ở đây mà la hét được à?” My Liễm Diễm cười,“Có điều, hình như là Mẫn công chúa biết đấy”.
Còn đang nói thìcửa lều được vén lên, Mẫn Chỉ vác cái bụng to chau mày đi vào.
“Nhan Nhan, tỷ chạyxuống nước làm trò gì dưới đó?” A hoàn vội vàng đỡ nàng ta ngồi xuống.
“Bắt cá”, Nhan TửLa đáp.
“Bắt cá? Tỷ? Cònbắt cá? Cá chết à? Trộm gà không được còn tốn thêm nắm gạo, ta đã nói với tỷbao lần rồi, tỷ không thể ngoan ngoãn một chút sao?”, Mẫn Chỉ nói tiếp.
“Không ngờ trongnước lại có thứ đó mà!”, Nhan Tử La đáp, “Hơn nữa, chỉ là hiến máu nhân đạo mộtlần, cũng không chết được đâu”.
“Im miệng!”, haingười
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296826/quyen-2-chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.