Tới giờdùng cơm rồi, Nhan Tử La lại gặp hai cô em gái lần nữa, họ đã thay y phục, cũngđã tắm rửa xong, càng nhìn càng giống những cây hương bồ mềm mẹi, Nhan Tử Langhĩ thầm. Chào hỏi xong họ cùng ngồi xuống. Có lẽ hai cô em gái cũng đã nhiềunăm chưa gặp chị, vì vậy hơi gượng gạo. Lúc ăn cơm cũng thận trộng dè dặt vôcùng. Ăn cơm xong, lại ngồi thêm một lúc, nói vài chuyện gia đình, Nhan Tử Lakhông thể không hỏi tình hình “trong nhà”. Biết ở nhà mọi việc vẫn bình thường,Nhan Tử La liền vờ tỏ vẻ yên tâm.
Ngày hômsau, Nhan Tử La đưa hai cô em gái đi gặp Nạp Lạt thị, khi quay về, đám vợ bé củaDận Chân lũ lượt kéo tới để “xem” hai cô em gái của Nhan Tử La. Hai tiểu cônương này tỏ ra rất thoải mái, dễ gần khiến đám phụ nữ kia khen ngợi không ngớt,đương nhiên rồi, thật lòng hay vờ vịt họ có biết đâu. Đợi bọn họ đi rồi,Nhan TửLa mới thở dài thườn thượt.
“Tỷ sao thế?Tỷ mệt lắm phải không?”, Bích La hỏi. Khuôn mặt trái xoan của cô bé nhìn đúnglà rất xinh đẹp.
“Không mệtlắm, quen rồi. Sợ các muội không quen thôi”, Nhan Tử La đáp.
“Không sao ạ.Tỷ tỷ, chúng muội không sao”, Bích La mỉm cười nói. Nhan Tử La cảm thấy cô bégiống một bông cúc nhỏ.
“Ồ cũng phải,các muội cũng quen rồi”, Nhan Tử La lẩm bẩm như tự nói với chính mình.
“Các muộicó muốn trúng tuyển không?”, Nhan Tử La hỏi.
“Nếu có thểgiống như tỷ tỷ thì tốt quá.” Lần này người trả lời là Hồng La. Nhan Tử La ngướcmắt nhìn em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296820/quyen-2-chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.