“Chủ nhân,đến giờ dùng bữa tối rồi”, Bách Hợp khẽ gọi. Nhan Tử La ngồi bật dậy, “Lại tớitối rồi?”. Xong rồi, bắt đầu căng thẳng. Không biết liệu có ngày nào đó nàng mắcbệnh tim vì quá sợ hãi không nhỉ?
“Vâng, thưachủ nhân, người đã ngủ cả buổi chiều rồi.” Bách Hợp giúp nàng chải tóc, cầmkhăn mặt cho nàng lau mặt.
“Đại gianhà các ngươi hôm nay có sai bảo gì không?”, Nhan Tử La cẩn thận hỏi.
“Tứ gia hômnay hình như không đến, thưa chủ nhân”, Bách Hợp có chút thất vọng.
“Ha ha, tốt quá rồi.Mẫn công chúa và nha đầu đâu?” Nhan Tử La lập tức trở nên lanh lợi hoạt bát.
“Sắp về rồi ạ.”Bách Hợp thấy chủ nhân đột nhiên hồ hởi vui vẻ, lắc lắc đầu.
Ăn cơm xong, mấyngười bọn họ chơi một lúc, tới canh hai, Mẫn Chỉ và Khuynh Thành không trụ đượcđã ngủ mất. Nhan Tử La thổi tắt đèn, nằm trên giường lật qua lăn lại không ngủđược. Thật là quá đáng, buổi tối không tới cũng chẳng buồn nói với người ta mộttiếng, khiến nàng đến giờ cũng không ngủ được, có lẽ đồng hồ sinh học trong ngườiđã chạy loạn rồi. Đếm cừu đi vậy? Kết quả đếm tới khi mặt trời lên, Nhan Tử Lavẫn không ngủ được. Ăn xong bữa sáng thì nàng lại bắt đầu buồn ngủ, Mẫn Chỉ thởdài nặng nề, đưa Khuynh Thành ra ngoài chơi.
Buổi chiều,Nhan Tử La đã tỉnh táo hơn một chút, bị Mẫn Chỉ và Khuynh Thành kéo ra ngoàithay đổi không khí. Nhan Tử La do có ác cảm với cái xích đu, nên ba người đànhđi bộ, đến bìa rừng. Vì trời râm gió mát, lại có châu chấu cào cào,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296801/quyen-2-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.