“Đi qua chỗnày là tới rồi, Nhan chủ nhân.” Nhan chủ nhân này cũng lạ thật, gặp phu quân củamình mà hình như lại còn căng thẳng hơn. “Ngay đầu kia là Đồng Thuận trai, Nhanchủ nhân, người đừng căng thẳng nữa.” Vị chủ nhân này cứ căng thẳng như vậy,làm hắn cũng căng thẳng theo.
“Phù, cuốicùng cũng đến nơi rồi”, Nhan Tử La cuối cùng cũng thở phào nhẹ nhõm.
“Chủ nhânnói, mời Nhan chủ nhân vào trong. Nô tài tới hầu hạ Thông chủ nhân, Nhan chủnhân, mời.” Tiểu Kim Tử nói một loạt các chủ nhân xong thì chạy mất, vứt lạiNhan Tử La đứng một mình ở cửa, đây chính là Cố Cung, Cố Cung có những quý tộcsống đang ở, thật hạnh phúc quá! Đang định nhìn trái ngó phải, thì một bóng ngườilướt tới trước mắt, Nhan Tử La sợ hãi giật lùi hai bước, khi nhìn rõ là Mẫn Chỉmới vỗ vỗ ngực nói: “Có thể thay đổi thói quen ấy không hả? Dọc đường đi đã bịdọa sợ chết khiếp rồi, nếu bị dọa sợ chết ở chỗ cô thì tội rất lớn đấy”.
“Ta cũngđoán là tỷ sắp đến, vừa nãy nghe tiếng Tiểu Kim Tử nhưng không thấy tỷ vào, vìvậy ta mới ra xem sao, tay đỡ hơn chưa?”, Mẫn Chỉ kéo nàng vào trong.
“Tôi đanghiếu kì mà, nên mới đứng bên ngoài nhìn ngắm.” Nhan Tử La nhìn bài trí trongphòng của Mẫn Chỉ, hít ngược một hơi vào trong. “Oa, Tiểu Mẫn Mẫn, hàng ngàynhìn những thứ này cô có cảm giác gì không?”.
“Cảm giác?Chán ghét, từ nhỏ tới lớn đều là những thứ này, bố trí cũng chẳng thay đổi gì cả.”
Mẫn Chỉmang bánh ngọt tới, “Ăn chút đi, còn phải đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296796/quyen-1-chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.