“Phiềntránh đường”, Nhan Tử La không khách khí trừng mắt với hắn ta. Gã trai vờ nhưkhông thấy, chỉ nhìn Mẫn Chỉ cười để lộ hàm răng trắng đều tăm tắp như các côtiếp viên hàng không, nói: “Tiểu thư cứ thế đi sao? Trà của Cao gia là tràngon, không uống thật đáng tiếc”.
“Vị công tửnày gọi sai rồi, ngươi nên gọi chủ nhân của chúng ta là phu nhân. Lão gia nhàchúng ta có dặn dò, đồ của người ngoài thì tuyệt đối không được động vào, sợ cókẻ tâm địa chẳng tốt đẹp gì, hơn nữa cũng không thể tốt bằng đồ nhà mình được.”Ý là: Ấm trà đáng giá có hai lượng bạc nhỏ mọn của ngươi thật chẳng đáng để bọnta phí lời.
Mẫn Chỉ lạitrợn tròn hai mắt nhìn Nhan Tử La. Sao thoáng cái đã biến nàng ta thành phunhân rồi?
“Dám hỏiphu nhân là người của quý phủ nào?” Gã trai đó vẫn không chịu từ bỏ.
“Không dámnhận là quý phủ. Hơn nữa, lẽ nào nếu biết phủ nhà chúng tôi ở đâu, công tử cònđịnh tới thăm hay sao? E là lão gia nhà chúng tôi tâm tính không tốt thế nàyđâu”, Nhan Tử La nghiêm sắc mặt nói, sau đó quay người lại nhìn tiểu nhị củatrà lầu: “Xem ra lần này về ta phải bẩm báo lại với lão gia chúng ta về nỗi ấm ứcmà phu nhân phải chịu hôm nay. Lão gia nhà chúng ta mà nổi giận thì sợ là cáitiệm này cũng không trụ nổi, mau tìm đường lui đi là vừa”.
“Nha đầungươi định dọa nạt ai vậy?” Cao gia cuối cùng cũng phải đứng ra, sắc mặt khôngđược vui nói.
“Dọa ngài đấy!Ngài tin, thì chuyện này tới đây là xong.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296784/quyen-1-chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.