Tháng Tám,không biết Nhan Tử La lại móc ở đâu ra một con chó nhỏ nữa, thế là nghiễm nhiênđặt tên cho nó: “Tiến Bảo”. Vậy là gần như mỗi ngày, ngoài việc dỗ dành dạy ÁiTân Giác La Khuynh Thành nhận biết mặt chữ, thì nàng còn có nhiệm vụ dắt haicon chó con đi dạo. Có điều, chỉ khổ cho Bách Hợp, Ám Hương, Sơ Ảnh và đám ngườidưới, lông của hai con cún vương vãi khắp nơi, hại bọn họ ngày nào cũng phải kiểmtra lại cẩn thận kĩ càng sau khi quét dọn.
Hôm nay,Nhan Tử La ngủ trưa dậy, nhìn thấy Chiêu Tài, Tiến Bảo đang nằm trong ổ thở hồnghộc từng hồi, không có chút tinh thần nào cả. Lúc này nàng mới nhớ ra có lẽcũng đến lúc tắm cho chúng rồi. Thế là liền gọi đám a hoàn chuẩn bị nước tắm đểtrong sân. Đánh vật gần nửa canh giờ, nàng mới kéo được hai con chó ngang bướngkhông chịu đi kia ra ngoài. Sau khi tắm xong, Nhan Tử La lấy chăn mỏng quấnquanh người chúng rồi đặt vào ổ, sau đó đặt cả ổ chó lên trên bàn đá cho chúngtắm nắng.
Ái Tân GiácLa Mẫn Chỉ đi vào sân liền nhìn thấy hai mẹ con Nhan Tử La đang nằm bò ra bàn,nàng ta cố ý ho khẽ để đánh tiếng, Nhan Tử La quay đầu lại nhìn, sắc mặt trởnên vui vẻ, nói: “Trời ơi, Tiểu Mẫn Mẫn, là ngươi đấy à!”. Ái Tân Giác LaKhuynh Thành nhìn nàng ta khắp một lượt rồi mới chạy tới, Mẫn Chỉ bế KhuynhThành lên, để cô bé có thể thơm vào má mình được dễ dàng, “Khuynh Thành mũm mĩmhơn rồi, ngạch nương con cũng thật khéo nuôi”. Sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296777/quyen-1-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.