Vươn vai mộtcái, Nhan Tử La vui vẻ phát ra một tiếng kêu khẽ. Ha ha, hàng ngày đều được ănno ngủ kỹ thế này thì hạnh phúc biết bao! Ngáp một cái to hết cỡ, cảm giác vẫnlà … hạnh phúc! Cảm nhận được ánh mắt từ phía bên này, Nhan Tử La quay đầu,nheo mắt lại, nói:
“Làm gìnhìn ta như thế? Không sợ ta hiểu lầm là ngươi thích ta sao?”
“Ngươi … Nhữnglời như thế mà ngươi cũng nói ra được? Ngươi … ngươi có phải là phụ nữ không hả?”Ái Tân Giác La Mẫn Chỉ trợn tròn hai mắt, đầu óc người phụ nữ này có bình thườngkhông vậy?
“Nếu takhông phải là phụ nữ, sao ngươi dám ở cùng phòng với ta nửa tháng nay chứ?Ngươi nói xem có đúng không, tiểu Mẫn Mẫn?”, Nhan Tử La cố ý trêu chọc. Nha đầuchết tiệt, ta không tin là không trị được ngươi.
“Ngươi … ngươi gọita là gì?” Ái Tân Giác La Mẫn Chỉ cảm thấy da gà nổi khắp nơi. Tiểu Mẫn Mẫn? Ngạchnương còn mới gọi nàng ta là “Mẫn Nhi”!
“Tiểu Mẫn Mẫn,sao, ngươi không thích à? Vậy gọi là Tiểu Chi Chi nhé? Nghe không hay lắm nhỉ?Giống như ngón tay ngón chân vậy, buồn nôn lắm! Hay gọi là Mẫn Mẫn bảo bối?Cũng không hay, ‘Bảo bối’ ta thường dùng để gọi nha đầu nhà ta rồi. Hay làngươi nói xem ngươi thích ta gọi ngươi thế nào?” Nhan Tử La nói liến thoắng mộthồi.
“Không được phépgọi là gì cả, gọi là Mẫn Mẫn cách cách”, Ái Tân Giác La Mẫn Chỉ kiêu ngạo đáp.Hứ, một Tiểu cách cách không có địa vị gì như tỷ ta không xứng để gọi tên mìnhđúng không?
“Mẫn cách cách?Nghiêm túc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296774/quyen-1-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.