Ô Nạp Lạtthị [6a] và một đám phụ nữ đang ngồi trong phòng, Tiểu Hoằng Huy liếc xéo lênngười nàng ta: “Ngạch nương, đói!”.
Ô Nạp Lạtthị khẽ vỗ nhè nhẹ lên má thằng bé, “A ma sắp về rồi, đợi thêm lát nữa, ngoan”.Hoằng Huy xịu mặt xuống: “Nhưng ngạch nương, đã đợi nửa canh giờ rồi, đợi thêmnữa, con đói chết mất”.
“Thế ư? Xemra a ma sai thật rồi, khiến Hoằng Huy phải chịu đói”. Một giọng nói khá lạnhnhưng còn có cả ý cười trong đó vọng vào. Tiểu quỷ trong lòng Nạp Lạt thị đãtrượt xuống từ bao giờ chạy vù ra cửa: “A ma, người về thật rồi”. Dận Chân bế bổngcon lên, “Đói đến thế sao? Ba Lỗ nói con ăn khá nhiều bánh ngọt rồi mà”.
“Hi hi!” Bịphát hiện rồi, “A ma, Hoằng Huy đang lớn nên mau đói mà! A ma, giờ có thể ăn đượcchưa?”.
“Được rồi.”Dận Chân ngồi xuống chỗ đầu bàn, Nạp Lạt thị và Trắc phúc tấn [6b] Lý thị ngồixuống bên phải và bên trái bàn, Cách cách Lâm thị, Trương giai thị, tiểu thiếpChương giai thị, Ôn thị cũng lần lượt ngồi xuống, thấy còn trống một chỗ, DậnChân nhìn Nạp Lạt thị, Nạp Lạt thị vội nói: “Là thiếp hồ đồ, vừa rồi a hoàn tớibáo Nhan muội không cẩn thận bị trượt chân ngã xuống nước, bị cảm lạnh, sợ lâysang chúng ta nên không đến. Mong người thứ lỗi”. Lời vừa nói xong, trên mặt củamấy Cách cách và người thiếp đều không giấu được nụ cười nhạo báng.
[6a] Là HiếuKính Hiến hoàng hậu.
[6b] Trắcphúc tấn: Cách gọi người vợ lẽ của hoàng tử, vương tôn thời nhà Thanh.
“Ồ, vậy đãtruyền thái y tới thăm bệnh chưa?”, sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296769/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.