“Trời ơi,chủ nhân ngất đi rồi, làm sao đây? Làm sao đây?” Một a hoàn túm chặt lấy tay bàđỡ. Bà đỡ giơ tay áo quệt mồ hôi trên trán, miệng khẽ lẩm bẩm: “Làm sao đây?Làm sao đây? Vốn đã là người không có phúc rồi…”, thấy a hoàn kia nhìn mình bằngánh mắt căm hận, bà ta khẽ rúm người lại, dù sao cũng là thiếp của Tứ gia…, nóithế nào cũng còn có phúc hơn bà, trời lạnh cắt da cắt thịt thế này vẫn bị kéora ngoài đi đỡ đẻ cho vợ bé nhà người ta. Mặc dù nghĩ như thế, nhưng không dámkhinh suất thêm nữa, bà ta nhìn nhìn a hoàn: “Bất kể là dùng cách gì cũng phảilàm cho chủ nhân tỉnh dậy…”. A hoàn nhìn khuôn mặt đang dần nhợt nhạt không cònsắc máu của Cách cách, bất ngờ cầm lấy tay nàng lên và… cắn mạnh!
Cảm giác cưỡitrên lưng ngựa lao đi như bay thật tuyệt, nhưng trong lúc ấy mà mắc tiểu thì cólẽ chẳng ai dám nói là tuyệt cả…, La Tử Nhan thầm nghĩ. Có người tốt bụng nàonói cho nàng nhà vệ sinh ở đâu không? Mặc dù nơi này trời đất bao la, xungquanh là thảo nguyên rộng lớn, cúi mình xuống là cả người mất hút, nhưng dù saonàng cũng được hưởng một nền giáo dục tốt, là nghiên cứu sinh chuẩn bị bước rangoài xã hội báo đáp công ơn Tổ quốc, hiểu lễ nghĩa liêm sỉ, cho dù nơi đây cólà một cái “toilet thiên nhiên” đi nữa, cũng đừng ép nàng, xin đừng ép nàng,nàng vẫn thích một nhà vệ sinh sạch sẽ của thế giới văn minh hơn. Hi hi, quảnhiên là có người, nhìn thấy chưa, chẳng phải có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-tam/1296762/quyen-1-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.