rất nhanh sau đó hôn lễ được ấn định ngày và được tổ chức, cô rất vui vẻ, dù sao gả cho một người đàn ông tuy không thân thiết nhưng anh ta có sắc có tiền thì cô vẫn sẽ sống tốt hơn khi luôn bị bạo hành tư tưởng, thạm chí là về cả thể xác.
mặc dù đã tiến tới hôn nhân nhưng Trịnh Tịch như chỉ duy nhất gặp lại Dương Minh Tuấn sau hôm đăng kí kết hôm, rồi đâu lại vào đấy, anh ta lại biệt tăm biệt tích.
Ông Dương thừa biết là cháu trai trời đánh của ông lại đi gặp tình yêu của mình, lại đi gặp con bé Tô Minh Thư, nếu cô ta thật sự là người tốt, hoặc chỉ cần là người như hồi cô ta còn là học sinh thì có lẽ ông Dương đã gật đầu đồng ý, chấp thuận Dương Minh Tuấn và Tô Minh Thư đến với nhau. Đời đâu dễ dàng đến vậy, Tô Minh Thư không ngại trèo cao, cô ta muốn giăng nhiều tơ càng tốt, Ông Dương biết, kể cả cháu trai ông- Dương Minh Tuấn biết, nhưng vẫn cứ đâm đầu vào yêu.
một khi việc tập đoàn xong xuôi là anh ta lại mò tới nơi của Tô Minh Thư, chứng nào tật ấy, cưng chiều cô ta còn hơn báu vật. Nhưng tất nhiên Tô Minh Thư cũng thấy phiền chứ, cô ta còn từ chối gặp mặt và lảng tránh đi nhiều, dẫu sao nếu chỉ gặp mặt chiếc phao này mà lại bỏ lại cái phao kia là không được.
Hôm ấy là là hôn lễ quan trọng của anh ta nhưng thật bất ngờ là anh ta đến muộn, đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906643/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.