Trịnh Tịch Như như không nghe thấy gì, cả người cứng đờ, một lần nữa bị xô ra.
Dương Minh Tuấn, anh ta đang ôm lấy Tô Minh Thư, gọi tên chị ta trong hoảng loạn, căn bản anh ta như mất bình tĩnh.
Ánh mắt anh ta giận dữ nhìn Trịnh Tịch Như.
"mau mau gọi xe tới!
Trịnh Tịch Như cô chán sống sao, tôi chỉ không để ý Minh Thư chút thôi mà cô đã làm hại cô ấy, cô có còn là người không vậy"
Tô Minh Thư, phần dưới không ngừng chảy máu, máu thấm hết ra quấn và Tô Minh Thư. Dương Minh Tuấn nhận ra, chẳng lẽ Tô Minh Thư có thai.
Mặ kệ Dương Minh Tuấn có hốt hoảng, sợ hãi như nào, Trịnh Tịch Như lúc này chỉ ngồi yên lẳng lặng liếc nhìn, đầu cô nặng quá, vừa nặng vừa đau.
Ơ sao lại có máu vậy, Trịnh Tịch Như đưa tay là sau gáy, một dòng máu nóng hổi cứ từ từ chảy xuống. Đến bây giờ mí mắt của cô cũng nặng chĩu. cô như không còn sức nằm uỵch xuống sàn.
Dương Minh Tuấn lúc này mới để ý, Trịnh Tịch Như hình như cũng chấn thương rồi, còn có máu chảy dọc gáy, mái tóc đen tuyền của cô giờ đã bết dính cùng mùi máu tanh.
"Xe cấp cứu tới rồi thưa ngài!"
người làm vội vã thông báo, hắn ta không nhanh không chậm lấy mền quấn hông Tô Minh Thư lại bế xốc chị ta đưa lên xe, hắn ta cũng ở trên xe đến bệnh viện, cái vẻ lo lắng của hắn ta khiến các phụ ta trên sẽ cũng dè trừng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906630/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.