Ông Dương nghe vậy mà phẫn nộ, Ông ấy hiểu thế nào là đạo lí vợ chồng, ông ấy vốn đã nghĩ cái hôn ước này đúng đắn, bởi vì "Dã tính" trong người đứa cháu trai ông rất khó kiểm soát, giống như có nhân cách thứ hai vậy, quan điểm của Dương Minh Tuấn cũng rất kì lạ. Một thứ đã ghét bỏ thì nhất quyết ghét bỏ, một thứ đã yêu thích thì không tài nào bỏ được.
Hôn nhân của ba mẹ Dương Minh Tuấn, cũng là sắp đặt nhưng thật may mắn hai người họ lại thành thật và mở lòng đón nhận nhau nhưng chỉ tiếc ông trời không muốn như vậy, ba mẹ Dương Minh Tuấn ra đi trong vụ tai nạn xe, rất may Dương Minh Tuấn lại sống sót, từ đó có chút bất ổn tâm lí. Dương Minh Tuấn nhắc tới tên thôi không phải cô gái nào cũng dám gả cho hắn, vậy mà giờ có người đầu ấp tay gối hắn ta lại chân trọng tình cũ.
Ông Dương tất nhiên không thể nhắm mắt cho qua.
"hỗn láo, cháu dâu ta chọn còn tốt hơn con bé Tô Minh Thư, lẽ nào qua bao nhiêu năm bị lừa gạt mà không hiểu ra sao?"
Gương mặt ông Dương đỏ lên tức giận quát lớn. cả sảnh nhà im lặng không nghe thấy bất cứ tiếng gì, Dương Minh Tuấn, anh ta chỉ đứng đó, gương mặt thể hiện thái độ không hài lòng.
"Tô Minh Thư cô ấy vốn dĩ đã không bị xảy thai nếu không phải bị cô ta ức hiếp, ông nói xem...con không cảm thấy chán ghét cô ta như thế nào được?"
"Cái gì xảy thai...khụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-chan-ghet-em/2906604/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.