Tạ Thừa Đông trở về căn nhà trước đây cậu từng sống, hơn một tháng không về, trong nhà không có chút hơi người nào, đồ đạc đều phủ một lớp bụi mỏng, cậu mệt lử, không còn sức để quan tâm đến những điều này nữa, chui vào trong chăn, cả ngày liên tiếp phải chịu quá nhiều đả kích, nỗi buồn của cậu chồng chất đến đỉnh điểm, ngược lại rất nhanh đã ngủ thiếp đi, ngủ rất say, nhưng vẫn luôn mơ những giấc mơ rời rạc không thể lắp ghép lại được.
Khi tỉnh lại đã là buổi chiều, cậu đã ngủ li bì mười hai tiếng, nằm trên giường đau nhức khắp người, ngay cả cử động một cái cũng cảm thấy rất khó khăn, Tạ Thừa Đông nằm trên giường thả lỏng, cố gắng không để mình nhớ lại những ký ức không tốt, nhưng càng không muốn nghĩ đến, thì ký ức lại càng dữ dội, cuối cùng đành chống lại cơ thể mệt mỏi vô cùng mà dậy.
Điện thoại của cậu đã tắt, khi mở máy thì tất nhiên là nhận được rất nhiều cuộc gọi nhỡ và tin nhắn, Dư Lộ Diễn đã gọi điện cho cậu, Chung Kỳ cũng gọi, cậu kiên quyết đưa tất cả phương thức liên lạc của hai người vào danh sách đen, sau đó bắt đầu xử lý các tin nhắn khác.
Hôm qua, các công ty đã nhận được hồ sơ xin việc đều có phản hồi, thậm chí có một công ty trực tiếp thông báo với cậu có thể đi làm bất cứ lúc nào, Tạ Thừa Đông muốn nhanh chóng bận rộn, rất dứt khoát hỏi công ty này ngày mai mình có thể đi làm được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cay-nguoi-trong-long-cua-truc-ma-di/3425505/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.