Tạ Thừa Đông đúng là kiểu người chỉ cần uống một ly là say, uống chút rượu là đã thấy mê man, nói năng cũng không rõ ràng.
Bầu không khí trên bàn tiệc vẫn rất náo nhiệt, không biết qua bao lâu, xung quanh dần dần yên tĩnh lại, Tạ Thừa Đông mơ mơ màng màng, trong cơn say nhìn thấy một bóng dáng rất quen thuộc.
Tạ Thừa Đông cố gắng chớp chớp mắt, mới nhìn rõ người trước mặt, đôi mắt dài hẹp của Dư Lộ Diễn chứa đựng những điều câuh không hiểu, cậu có chút mơ hồ, "Sao cậu lại đến đây?"
"Đã muộn rồi, đưa cậu về." Dư Lộ Diễn nói, đỡ lấy Tạ Thừa Đông.
Hiện tại Tạ Thừa Đông rất tin tưởng hắn, thuận theo để hắn đỡ, nhưng trong lòng Tạ Thừa Đông thật ra không muốn về lắm, bèn nhỏ giọng nói, “Tôi ở lại thêm một lát nữa được không?"
Một số đồng nghiệp trước đây đã từng gặp Dư Lộ Diễn, nhất thời không hiểu nổi mối quan hệ lúc này giữa Tạ Thừa Đông và Dư Lộ Diễn, nhưng vẫn phụ họa lời Tạ Thừa Đông, để Dư Lộ Diễn cũng ở lại ăn chút đồ ăn, Dư Lộ Diễn sắc mặt tự nhiên, nhưng giọng điệu không cho phép nghi ngờ, "Sức uống của Thừa Đông không tốt, tôi vẫn nên đưa cậu ấy về trước."
Lời nói này đã nói rất rõ ràng, các đồng nghiệp nhìn nhau, sắc mặt khác nhau, đều không ngờ bạn gái mà Tạ Thừa Đông nhắc đến lại là Dư Lộ Diễn, đành cười gượng, "Vậy không làm phiền nữa, đi đường cẩn thận."
Tạ Thừa Đông cười tươi chào tạm biệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cay-nguoi-trong-long-cua-truc-ma-di/3423747/chuong-27.html