Sự bất thường của Dư Lộ Diễn khiến Tạ Thừa Đông dù mệt đến mức có thể ngủ ngay lập tức, vẫn tỉnh táo nằm trong vòng tay Dư Lộ Diễn.
Cậu mềm nhũn cả người, trước đây sau khi hai người thân mật, Dư Lộ Diễn đều sẽ đưa cậu vào phòng tắm để vệ sinh, nhưng lần này, Dư Lộ Diễn chỉ im lặng ôm câu, không có động tác gì khác, người Tạ Thừa Đông dính nhớp rất khó chịu, vừa cử động, Dư Lộ Diễn liền ôm chặt hơn, chặt đến mức như thể cậu không thể thoát ra được.
Tạ Thừa Đông mệt mỏi hỏi, "Sao vậy?"
Dư Lộ Diễn vùi đầu vào hõm cổ Tạ Thừa Đông, chậm rãi lắc đầu, trông cũng rất mệt mỏi.
Tạ Thừa Đông hỏi không ra được lý do, trong lòng rất bất an, chỉ đành thở dài, nhìn chằm chằm vào trần nhà trắng xóa mà ngẩn người.
Cậu thực sự mệt rồi, không nghe thấy Dư Lộ Diễn nói gì, không lâu sau đã ngủ thiếp đi.
Nhưng Dư Lộ Diễn lại không thể ngủ được, hắn ôm Tạ Thừa Đông, rõ ràng người đang ở bên cạnh, nhưng hắn lại cảm thấy người này cách hắn rất xa.
Tối nay đúng là mất kiểm soát, nhưng không nhận được câu trả lời từ Tạ Thừa Đông khiến hắn cảm thấy có một ngọn lửa sắp bùng cháy từ trong cơ thể hắn, thiêu rụi cả lý trí của hắn.
Hắn lại nhớ đến lời Chung Kỳ nói, rơi vào một vòng luẩn quẩn, hít thở thật sâu mấy lần mới miễn cưỡng đè nén được cơn giận dữ và đố kỵ đang dâng lên trong lòng, hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cay-nguoi-trong-long-cua-truc-ma-di/3423746/chuong-26.html