#Phòng tên Khang#
Cửa đang mở, Min chậm rãi bước vào thì phát hiện hắn đang nằm dưới sàn bất động. Cảm giác sợ hãi lo lắng ập đến, Min vội vàng đỡ hắn, cơ thể hắn nóng rang.
- Có ai không? làm ơn giúp tôi với! - Vừa hốt hoảng ôm lấy hắn vừa hét lớn.
*Một lúc sau*
Phía cửa Min đang trao đổi với bác sĩ về tình trạng của tên Khang.
- Sao anh ấy lại như vậy?
- Thiếu gia do suy nghĩ quá nhiều dẫn đến suy nhược cộng thêm vết thương nhiễm trùng nên lên cơn sốt và tạm thời ngất đi.
- Vậy tình trạng anh ấy có nghiêm trọng lắm không?
- Tiểu thư đừng lo lắng! Tôi đã tiêm cho cậu ấy một liều rồi nên tình trạng đã ổn định, chỉ cần đây đến sáng mai cậu ấy hạ sốt thì sẽ không còn gì lo lắng nữa.
- Cảm ơn bác sĩ.
Kết thúc cuộc nói chuyện Min bước vào phòng đến bên giường nhìn tên khang.
- Đồ ngốc này! Anh định một mình chịu đựng đến khi nào chứ?
Nhỏ nhíu mài nhìn hắn rồi lấy khăn lau đi mồ hôi đang đổ đầy cơ thể hắn, vắt chiếc khăn nóng đặt lên trán hắn. Công việc cứ như vậy lặp đi lặp lại cho đến gần sáng.
- May quá. Cuối cùng anh cũng hạ sốt rồi.
Thở phào nhẹ nhõm Min chợp mắt một tí cạnh đó.
*Sáng*
Tên khang mở mắt nhìn một vòng và phát hiện Min đang ngồi trên ghế tựa đầu tạm bên mép giường, tay Min đang nắm chặt tay hắn và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-can-em-co-gai-nho-be-a/2488353/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.