# Tại khu nghỉ mát Thiên Đường#
- Min à! Ra biển chơi đi!
- Bà đi đi tôi không đi đâu.- Vẻ ủ rủ vẫn còn.
- Đã cất công đến đây rồi phải đi chơi chứ.
- Tôi không muốn đi.
- Bà vẫn suy nghĩ về chuyện đó sao? - Mặt Chi đang tươi cười bỗng trầm xuống.
-.... Không trả lời....
- Tui không thể giúp bà được gì - Đi lại vỗ vai Min, kèm theo nụ cười động viên - Nhưng...những chuyện đó đã qua rồi và nó cũng không phải lỗi của bà. Nên đừng như như vậy lâu quá!
Một nụ cười nhẹ trên môi Min, nó đã đi lạc cách đây 2 ngày giờ cuối cùng nó cũng quay về "Đúng là có một người bạn như Chi thật tốt mà"
- À quên nữa.. Tui phải nói với bà một điều quan trọng hơn là một ngày ở đây bằng tiền ăn một tháng của bà đấy. Không muốn phí tiền thì nhanh chóng mà đi hưởng thụ đi. - Chi giọng tinh nghịch.
- Cái gì? Bà không đùa tui chứ? - Hai mắt chớp chớp, khuôn mặt đầy ngạc nhiên.
- Không hề!!
- Đợi tui một lát - Min phóng vèo đi chuẩn bị, không thể phí phạm một phút một giây nào.
Chi nở nụ cười nhẹ lòng, nhưng đâu dễ dàng buông tha cho Min được, làm nhỏ lo lắng mấy nay mà, Chi cố trêu.
- Ủa? Bà mới nói không muốn đi mà.
- Không. Tôi đổi ý rồi. Giờ tôi muốn ơi...là muốn ra ngoài luôn.
- Nhưng giờ tôi lại không muốn đi nữa rồi.
- Hả??? Bà sao vậy? Giận tui hả?
- Không có. Chỉ là lo lắng cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-can-em-co-gai-nho-be-a/112438/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.