Min phi tức tốc về nhà. Đứng thở hổn hển trước cửa rào.
- Tên đáng ghét đó đâu rồi?
Nhỏ nhìn dáo dác, lia mắt về phía cửa nhà. Cánh cửa đang mở rộng 360°.
- Tên chết tiệt. Không lẽ hắn vô nhà mình rồi sao.
Nhỏ chạy lẹ vào nhà. Gì đây? Hắn đang nằm trên ghế sopha của nhỏ chân bắt chéo tay kê đầu, mắt nhắm thư giản ư???
" Cưng ngon rồi". Giám vào nhà "chế" mà còn thảnh thơi thư giản hả?. Ngọn lửa phực lên bao quanh Min. Nhỏ lù lù đi ra sau lưng ghế.
- TÊN ĐÁNG GHÉT! ANH ĐANG LÀM GÌ TRONG NHÀ TÔI VẬY?
Với luồng nội lực bị phong tỏa bấy lâu nay, nhỏ dốc hết tất cả hất một cái mạnh tên đó lăn ra nền.
- Cô làm cái gì vậy? Không lẽ cô muốn tôi vào bệnh viện lại để được chăm sóc tôi lần nữa sao? - Hắn đứng dậy nhìn nhỏ ma mị.
- Anh nói cái gì mắc cười vậy? Chưa tỉnh ngủ hả? Mà ai cho anh vào nhà tôi.
- Tại sao phải cần người cho? Tôi vào nhà bạn gái mình mà.
- Khoan đã! Tôi nhớ là mình chỉ quên không khóa cổng rào thôi. Vậy làm sao anh vào được đây?
- Muốn biết sao? Cũng dễ thôi mà! Chỉ cần đảo ngược sđt cô lại là có thể vào rồi.
- Không thể nào. Sao anh biết được chứ?
- Thì đây! - Hắn đưa ra cuốn sổ ghi chép, chủ nhân đích thị của cuốn sổ đó là Min.
" Trời ơi! Cái tên này! Dám lấy cuốn sổ của mình."
- Trả lại cho tôi mau! Anh là quân cướp cạn. - Giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-can-em-co-gai-nho-be-a/112433/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.