Sau một tuần dưỡng thương hôm nay tên hotboy xuất viện.
- Này cô phải đi từ từ chứ tôi còn chưa khỏi hẳn mà.
Min đang đỡ hắn ra xe, người gì mà nặng giữ, Min đi xiu xiu.
- Im miệng dùm tôi cái nếu không tự mà đi.
- Cô lại định bỏ mặt người cứu mình à? - Hắn nhìn nhỏ cười nhẹ.
"Tên này! Tức chết được". Min kìm nén, nhồi nhét cơn tức giận vào lòng, một tuần chăm sóc hắn chỗ nhòi nhét này đã ở báo động đỏ có thể nổ bất cứ lúc nào. Ra đến xe nhỏ "quăng" tên đó vào. Đứng chống hong thở hì hụt.
- Cô đứng đó làm gì? Lên xe mau.
- Lên làm gì? Nghĩa vụ tôi đến đây là xong. Vĩnh biệt anh.
Min vèo đi mất.
- Cô nghĩ thoát khỏi tôi sao? - Tên đó mình theo Min, khuôn mặt của hắn lại lộ vẽ gian xảo nữa rồi.
*********
Min đang tình tan đi ngược vào bệnh viện. Nhỏ vui lắm vì hôm nay là ngày cắt bột trên cách tay mà. Min sắp được đả thông kinh mạch và trở lại gian hồ rồi. Sau hơn nữa giờ chờ đợi, Min bước ra với nụ cười rạng gỡ.
- Hì., hì..Cuối cùng cánh tay yêu dấu của mình cũng bình phục rồi.
Nhỏ vừa đi vừa quơ tay múa chân, nhảy lon lon, mặc kệ bao ánh nhìn. "Hôm nay phải nấu gì ngon ngon mới được", "còn phải nói với chi quả lý là sẽ đi làm nữa chứ", "...." Bao la các dự định được tính toán trên con đường đi bộ dài về nhà.
- Hừ.... sao vẫn chưa tới? - Mồ hôi Min chảy như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-can-em-co-gai-nho-be-a/112432/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.