Liêu Tiến vừa nói xong, biểu tình trên mặt Ngô Song liền cứng lại: "Liêu tổng, tôi không hiểu ý của ngài?"
"Ý của tôi cô hiểu rất rõ, chỉ là cô không muốn thừa nhận thôi." Liêu Tiến đùa nghịch cái nĩa trong tay, "Tuy rằng Thiếu Tắc còn trẻ, nhưng dù sao nó cũng là người thừa kế tương lai của tập đoàn. Chủ tịch Phương vì thế đã tìm tôi rất nhiều lần, nếu tôi không phái người luôn quan sát nó, thì rất khó ăn nói với ông ấy."
Quả nhiên, giấy không gói được lửa, việc mà Ngô Song lo lắng nhất vẫn xảy ra, chẳng qua cô không nghĩ tới người nói ra việc này, lại chính là Liêu Tiến.
Một khi đã như vậy, có giấu giếm nữa cũng vô ích, Ngô Song thẳng thắn nói: "Liêu tổng, nếu bữa cơm hôm nay ngài chính là vì chuyện này, tôi thừa nhận, tôi cùng Thiếu Tắc đúng thật đang ở bên nhau."
"Có nghĩ tới hậu quả không?" Liêu Tiến hỏi.
Hậu quả? Xem ra hắn tới để hỏi tội.
Liêu Tiến giống như nhìn ra được sự cảnh giác của Ngô Song, mỉm cười nói: "Đừng khẩn trương, tôi chỉ là muốn nghe thử suy nghĩ của cô."
Ngô Song trầm tư trong chốc lát, mở miệng: "Liêu tổng, hậu quả tôi không phải không nghĩ tới, thẳng thắn mà nói, lấy bối cảnh gia thế của tôi và Thiếu Tắc, khả năng tương lai có thể ở bên nhau cơ hồ là không thể. Nhưng việc này cũng không đại diện cho hiện tại là tôi không nghiêm túc, nếu tôi đã quyết định cùng cậu ấy ở bên nhau, vì vậy cũng đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-cam-doan-se-khong-danh-chet-cau/3297202/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.