Edit - beta: Axianbuxian12
Sau khi Lộ Nhậm và Kỷ Kiêu rời khỏi khu điều dưỡng, trực tiếp đến Tiềm Long Các.
Lúc này Lộ Nhậm không còn có đãi ngộ VIP, hai người chỉ có thể ngồi xuống ở đại sảnh.
Nhân viên của hàng Tiềm Long Các tu dưỡng chuyên nghiệp cực cao, cho dù hai người ăn mặc rất đơn giản, cũng không đỗi đãi khác nhau.
Kỷ Kiêu đi thẳng vào vấn đề, hỏi: "Có sâm Hàn Ngọc trăm năm không?"
Nhân viên cửa hàng gật đầu, nói: "Vận may của ngài rất tốt, sâm Hàn Ngọc vốn là hiếm có, trăm năm càng hiếm hơn, lần nhập hàng gần đây của chúng tôi vừa lúc có một gốc cây hai trăm năm."
Lộ Nhậm nhíu mày, nói: "Chúng tôi chỉ cần trăm năm là đủ rồi."
Nhân sâm là loại dược liệu kém mười năm hai mươi năm thôi giá cả đã khác nhau như trời với đất, càng không cần phải nói trăm năm. Lộ Nhậm biết, sâm Hàn Ngọc hai trăm, không phải thứ bây giờ bọn họ có thể mua nổi.
Nhân viên cửa hàng: "Xin lỗi, sâm Hàn Ngọc quá ít ỏi, cửa hàng chúng tôi cũng là tới một gốc liền bán một gốc, cũng không phải lần nhập hàng nào cũng có."
"Hai trăm năm thì bao nhiêu tiền?"
"Năm trăm vạn."
"......"
Lộ Nhậm biết, lời nhân viên cửa hàng nói chính là nói thật, cái này trên cơ bản là giá thị trường. Năm trăm vạn với Lộ Nhậm ngày trước có lẽ chẳng là cái gì, bây giờ thì không như vậy.
Cậu còn nghèo hơn cả Kỷ Kiêu.
Kỷ Kiêu gật đầu, hỏi: "Ừ."
Khi hai người đang chuẩn bị rời đi, nhân viên cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bo-chay-sau-khi-nguoc-bon-ten-tra-cong/1605754/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.