Việt ngữ: Siu Nhơn MèoTrong nhận thức của tôi, một người ở độ tuổi mười lăm là đủ có khả năng tự chăm sóc cho bản thân rồi.
Có lẽ do từ bé không sống với bố mẹ, tôi chẳng mấy mặn mà với tình thân, thậm chí vô cùng ghét nếu quá khắng khít thân mật, mỗi khi có người muốn lại gần, tôi đều phản xạ có điều kiện mà đoán xem họ tiếp cận tôi với mục đích gì.
Năm tôi lên năm, lần đầu tiên nhìn thấy bố mẹ mình, đối mặt với hai người thân xa lạ, tôi lễ phép nhưng cũng hờ hững, lúc mới đầu họ còn thử lấy lòng tôi, nhưng sau đó lại quyết tâm sinh thêm đứa nữa, lời biện bạch cũng rất đường hoàng – Sinh em trai ra chơi với con.
Chưa đến một năm, tâm điểm gia đình tôi đều tập trung lên người mẹ đang mang thai của tôi, động không được, chạm cũng không.
Em trai em gái ra đời khiến bố mẹ tôi vô cùng vui sướng, cùng một lúc có cả trai lẫn gái, lại còn có thể tự tay nuôi nấng từ nhỏ đến lớn, sẽ không bị ngăn cách giống tôi.
Bố mẹ tôi mỗi người ôm một đứa, còn tôi là kẻ dư thừa.
Tôi từng vô cùng ghét hai đứa em, chúng vừa ra đời đã cướp đi mọi thứ của tôi, tôi còn chưa kịp làm trẻ con, đã phải làm anh trai của chúng. Còn chưa kịp nghe lời khen ngợi, đã phải bị răng dạy vì không chăm sóc tốt cho chúng.
Tôi từng pha sữa bột, cũng từng nấu cháo cho chúng, gánh vác những chuyện mà một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-biet-nguoi-khong-yeu-toi/2584728/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.