Việt ngữ: Siu Nhơn MèoSau khi tiếp nhận chữa trị, mỗi tuần Thẩm Trí đều định kì trao đổi phản hồi với bác sĩ, hắn chưa bao giờ đi trễ, bác sĩ hỏi một vài câu hỏi chạm đến nội tâm, hắn cũng sẽ trả lời y theo sự thật.
Hắn dùng giọng điệu bình tĩnh bóc tách mình từng chút, từng chút một, rồi lại thử ghép chúng lại thành một.
Người mà bác sĩ Mạt giới thiệu là đàn chị của anh ta, nói năng nhẹ nhàng, mỗi lần gặp mặt nói chuyện đều chủ yếu là dẫn dắt hắn bộc lộ nỗi lòng.
Thẩm Trí dần dần không còn nổi giận vô cớ, có vẻ như đang dần tốt lên, có điều, đôi khi bác sĩ hỏi đến vài chuyện, nghe thấy câu trả lời của Thẩm Trí, đều khiến con người ta chợt lạnh người.
Bác sĩ đề nghị Thẩm Trí nghỉ ngơi nhiều hơn, du lịch giải sầu hoặc vận động vừa phải để giải tỏa cảm xúc.
Vì thế nên không lâu sau đó trong nhà có thêm một khoảnh sân luyện quyền anh.
Lần cuối cùng gặp mặt nói chuyện, bác sĩ nhắc đến tôi.
Đây là chủ đề duy nhất mà Thẩm Trí vẫn luôn không muốn nhắc đến.
“Cậu thích cậu ấy chứ?” Bác sĩ hỏi.
Dù rằng đã biết câu trả lời, cũng đã từng nghe rất nhiều lần nói thích từ Thẩm Trí, nhưng tôi vẫn thấy tò mò.
Hắn nói rằng: “Tôi mong là tôi thích.”
Vấn đề khiến tôi đau khổ rối rắm bấy lâu, giờ phút này cuối cùng cũng có được câu trả lời chân thật nhất.
Đúng thế thật, hắn không thích.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-biet-nguoi-khong-yeu-toi/2584722/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.