Lâm Tinh Hà bị Lăng Tịch Nhiễm đánh thức, cũng không định ngủ tiếp nữa, cô nhìn thời gian, mặt trời đã lên cao rồi.
Cô lại phát nhiệm vụ cho Lăng Tịch Nhiễm, tuần tra tàu du lịch, đi tìm lệ quỷ không nghe lời.
Lăng Tịch Nhiễm hỏi: "Nếu không nghe lời, em có thể ăn nó không?"
Lâm Tinh Hà nhìn cô ấy.
Sau khi tu luyện và trải qua thực chiến, thiếu nữ đã khác trước, trở nên tự tin hơn, chẳng qua ánh mắt luôn lộ ra vè đói khát.
Lâm Tinh Hà hỏi: "Em có đau không?"
Lăng Tịch Nhiễm nói: "Có hơi xíu, nhưng vẫn chịu được ạ."
Lâm Tinh Hà lại hỏi: "Ăn quỷ thì có thể đỡ đau hơn à?"
Lăng Tịch Nhiễm gật đầu mạnh.
Lâm Tinh Hà nói: "Sau này, nhân viên công tác trên tàu sẽ là tài sản quý giá của em, em ăn một con quỷ thì sau này sẽ ít đi một nhân viên miễn phí. Nếu hơi đói thì cố nhịn, hoặc là em thử xem có thể ăn được những linh hồn của thứ khác hay không? Ví dụ như linh hồn động vật, thực vật. Chắc chắn sẽ không ngon, nhưng em có thể thử dùng cách này để áp chế cơn đói của mình, nếu không sau này em sẽ ăn nhiều hơn đó, lúc không có cách nào áp chế bản thân sẽ dễ tẩu hỏa nhập ma, đánh mất tính người cùng sơ tâm của mình."
Lăng Tịch Nhiễm nói: "Sư phụ, chị yên tâm! Em sẽ kiềm chế dục vọng của mình để không biến thành một con người bị dục vọng khống chế, a không, con quỷ." Cô ấy nắm chặt tay nói tiếp: "Em sẽ nỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-truong-hoc-nhan-vat-phan-dien-chon-roi/1133782/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.