Lăng Tịch Nhiễm nói một cách nghiêm túc: "Chị ơi, chị dạy em được không? Em có thể chịu khổ, cho dù có khổ cực hay mệt mỏi đi chăng nữa thì em chắc chắn có thể kiên trì được." 
Lâm Tinh Hà hỏi cô ấy: "Bây giờ em có thể điều khiển đồ vật gì?" 
Lăng Tịch Nhiễm nói: "Em chỉ có thể di chuyển những đồ vật nhỏ được một đoạn ngắn thôi, tạm thời chưa di chuyển được đồ nặng, cũng không thể điều khiển thành thạo được như lũ quỷ kia." 
Thấy Lăng Tịch Nhiễm căng thẳng, Lâm Tinh Hà đột nhiên hỏi cô ấy: "Đã chơi game bao giờ chưa? Chơi game online chưa?" 
Lăng Tịch Nhiễm hơi bất ngờ về vấn đề này, ngoan ngoãn gật đầu, nói: "Chơi rồi ạ, lúc còn đi học đã chơi game Võ Hiệp Tình Duyên với bạn cùng phòng được một năm ạ." 
Lâm Tinh Hà nói: "Từ giờ trở đi em cứ coi chị là NPC phát nhiệm vụ, còn em là người chơi game, tiếp theo em chuẩn bị nhận nhiệm vụ từ chị." 
Lâm Tinh Hà vừa nói vậy, Lăng Tịch Nhiễm không thấy căng thẳng như trước nữa. 
Chính tàu du lịch luân hồi tồn tại đã cực kỳ hoang đường rồi, hơn nữa thi thể của mình còn nằm ở trên giường cách đó không xa, thêm cả nhóm kỳ nhân dị sĩ tồn tại phá vỡ luân hồi làm Lăng Tịch Nhiễm có cảm giác như mình đang ở trong một trò chơi kỳ quái, tuyệt vọng và đau khổ do tử vong và sợ hãi gây ra cũng dần nhạt đi. 
Cô ấy nói: "Được!" 
Lâm Tinh Hà nói: "Vì kiểm tra tư chất của bạn cho nên chỉ có 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-truong-hoc-nhan-vat-phan-dien-chon-roi/1133780/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.