Ban ngày tòa nhà khối Rubik, không hề có loại hơi thở âm lãnh thấm người như ban đêm, ánh nắng sáng ngời xuyên qua tầng mây và tường vây cao cao, chiếu đến trên hành lang pha lê.
Bữa sáng phát xong, quái vật đẩy xe đẩy rời đi, tiếng bước chân trầm trọng kéo dài dần dần đi xa, những người chơi giống khách thuê kia ăn thịt nát, cũng không có thay đổi gì.
Chỉ là tất cả mọi người đều biết, bọn họ cùng lúc trước, không giống nhau.
Trần Văn mang theo em trai và tình nhân trở lại phòng, không muón chen đầy phòng lớn.
Trần Văn ngồi ở trên sô pha, hai tay giao nhau đặt ở trên đùi, khuôn mặt văn nhã nhiễm sự âm u nhè nhẹ, gã ngước mắt nhìn về phía Trần Mãn: "Tìm được manh mối gì chưa?"
Trần Mãn đứng ở một bên, nghe vậy giơ tay xoa xoa cái trán đổ mồ hôi lạnh, nhỏ giọng nói: "Tòa nhà này cực kỳ kỳ lạ, nhóm khách thuê đóng chặt cửa, em cùng bọn họ nói chuyện cũng không ai phản ứng lại với em, còn có phòng 306 307, cửa phòng cũng đóng chặt, trừ cái này ra, cửa đi xuống tầng ngầm bị khóa lại, em sợ tùy tiện mở khóa sẽ bị bảo vệ chú ý, liền không phá."
Sau khi Trần Mãn nói xong, lo sợ bất an nhìn Trần Văn, người chơi khác cũng đều nhìn Trần Văn.
Trần Văn đang tự hỏi nhắc nhở do hệ thống phụ đưa ra, cùng với khách thuê 306 307 có quan hệ gì.
Một lát sau, gã nói: "Tìm cơ hội cùng khách thuê 307 nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-treu-dua-boi-npc-trong-tro-choi-kinh-di-ao-tuong/2751018/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.