Triệu Dương vất vả đem ngón tay kia kẹp từ cánh tay ra, Triệu Dương đã lăn lộn một lần, uể oải dựa vào người Trương Châu, vẻ mặt yếu ớt nhìn Cố Ninh.
Y giận dữ nói: "Quả nhiên! Người Châu Phi đều xui xẻo như vậy!"
Triệu Dương hai mắt trông mong nhìn Cố Ninh: "Đội trưởng, rôi thật muốn vận khí của cậu nha."
Cố Ninh đem ngón tay đặt ở trong túi, nghe vậy trả lời: "Vậy anh cứ nghĩ tiếp đi."
Triệu Dương: "......"
Giám định hoàn tất, thân là đội trưởng không thể nghi ngờ.
Tìm được ngón tay rồi, bước tiếp theo thì đi tầng hầm.
Ai ngờ Cố Ninh lại nói: "Không cần đi tầng hầm."
Triệu Dương và Trương Châu cùng lúc nghiêng đầu nhìn cậu, hai mắt lộ ra vẻ khó hiểu.
Cố Ninh cao thâm khó đoán nói: "Chờ đến buổi tối các anh sẽ biết."
Cố Ninh úp úp mở mở, Triệu Dương và Trương Châu lại không hề nghi ngờ, tuy rằng Cố Ninh không có đạo cụ, nhưng đầu óc lại rất nhanh nhạy
Cố Ninh ngồi ở trên sô pha, cúi đầu nhìn đoạn chỉ màu xanh lục kia, suy nghĩ giữa khách thuê 306 và khách thuê 307, có thể có ân oán.
Giả thiết khách thuê 306 giết khách thuê 307, khách thuê 306 kia lại bị ai giết?
Trong toàn bộ tòa nhà khối Rubik, ngập tràn sương mù, khiến người không cách nào phân rõ chân tướng và mê chướng.
Cố Ninh đem tầm nhìn dời lại trên quyển nhật lý ở bàn trà, nhật ký chỉ vọn vẹn viết lại mấy câu linh tinh, vài câu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-treu-dua-boi-npc-trong-tro-choi-kinh-di-ao-tuong/2751017/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.