Đêm nay là một đêm u tối và lạnh lẽo, trong không khí tĩnh lặng bất chợt có tiếng mèo kêu.
"Meo... meo..."
Âm thanh không khỏi khiến người ta sởn tóc gáy, nhưng không đáng sợ bằng âm thanh của người đàn ông lúc này.
Cô người hầu đứng trước mặt anh run rẩy, sắc mặt tái mét từ lâu. Lý Tài Đô không làm gì nhưng cũng đủ dọa cô sợ hãi khiếp hồn khiếp vía.
Anh vòng tay đặt lên thành ghế, như bậc đế vương nhìn xuống phía dưới với khí thế áp đảo. Một lát, anh chậm rãi hỏi cô ta: "Là cô cho rằng Tư Mẫn Văn quyến rũ tôi, nói cô ấy là hồ ly tinh?"
"Không... tôi không có!"
Người hầu điên cuồng lắc đầu muốn thanh minh, thế nhưng liền bị một câu của Lý Tài Đô làm cho nghẹn đắng.
"Lời cô nói chính là ý đó!"
Không còn chối cãi được nữa, người hầu suy sụp khóc lóc, cô ta thừa nhận là bản thân có chút ghen tỵ với Tư Mẫn Văn nên mới nói vậy, nhưng cô ta không có ác ý. Cô ta nghĩ, dù sao cũng chỉ là vài lời nói thôi mà, có thể gây nên chuyện to tát gì?
Vậy mà chẳng hiểu thế nào Thống đốc lại biết được chuyện cô ta ẩn ý sỉ nhục Tư Mẫn Văn.
Phàm là người làm trong Biệt phủ Thống đốc đều phải thuộc lòng ba nguyên tắc. Thứ nhất là trung thực. Thứ hai, phải biết giữ mồm giữ miệng. Và thứ ba, không được bàn tán, đồn đại về gia chủ.
Người hầu này đã cùng lúc phạm phải hai điều, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595567/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.