Đầu cành chim hót líu lo, buổi sáng, Tư Mẫn Văn lục lọi ví tiền của mình, móc ra được một số tiền nhỏ.
Đây có lẽ là tiền mà "Tư Mẫn Văn" trước kia tích cóp được, sau đó cô lại lấy thêm lương tháng này của mình để bổ sung vào. Đếm đi đếm lại, không nhiều lắm, nhưng hy vọng sẽ đủ mua một chiếc điện thoại giá rẻ.
Tư Mẫn Văn mặc đồ rồi ra khỏi phòng, hôm nay là cuối tuần cho nên Lý Vân Phúc không phải đi học. Cô để cậu bé ngủ nướng thêm một chút, tranh thủ đi ra ngoài với Tiểu Ban.
Từ sáng sớm đã không thấy Lý Tài Đô đâu, Tư Mẫn Văn đoán anh đã đi làm.
Hai người ra bến bắt xe buýt, mà muốn đi xe buýt thì cần phải quẹt thẻ để trả tiền. Tư Mẫn Văn chăm chú nhìn rồi học hỏi, cô nhớ hình như trong phòng mình cũng có một chiếc thẻ y như vậy.
Thì ra đây chính là công dụng của nó.
Cảm giác ngồi trên xe buýt không thoải mái như xe bốn chỗ, ngược lại còn rất bất tiện. Buổi sáng đông người chen chúc, có khi còn thiếu cả chỗ ngồi.
Đợi một lúc, cuối cùng cũng tới trạm dừng. Tiểu Ban dẫn cô đến một quán điện thoại gần đó, vừa bước vào, Tư Mẫn Văn liền lóa cả mắt.
Vô số mẫu mã, dòng điện thoại mới được bày bán trong tủ kính, chỉ có điều Tư Mẫn Văn hoàn toàn mù mịt. Đối với cô, điện thoại là cái gì đó rất xa lạ.
Tiểu Ban quan sát một hồi rồi nói với ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-thong-doc-dai-nhan-to-tinh/2595566/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.