Hoa Nguyệt không ngờ được người đáng lẽ sắp bị chôn dưới đất lại đột nhiên mở mắt ra, cô vội vàng buông cậu ta ra rồi phủi đống bùn đất trên người mình xuống; cúi đầu nhìn thanh niên đang nằm trên mặt đất và bắt gặp ánh mắt của hắn, cô nhất thời ngẩn người.
Thiếu niên cả người đầy máu, chỉ có đôi mắt sạch sẽ tựa như đủ để thanh tẩy thế giới bị ma quỷ tàn sát làm nhiễm bẩn.
Hoa Nguyệt lẽ ra không nên nhúng tay vào sinh tử của người phàm, lại có ý nghĩ muốn cứu hắn ta, cô cúi người đỡ hắn dậy, lấy ra một viên đan dược trong túi trữ vật, nhét vào trong miệng hắn.
Đan dược này là một bảo vật, người bình thường nếu ăn được nhất định sẽ kéo dài tuổi thọ, thậm chí người sắp chết cũng có thể đoạt lấy tính mạng từ trong tay Diêm Vương.
Cô lại thiết lập một kết giới xung quanh, đỡ y ngồi thẳng dậy, nhắm mắt tập trung truyền linh lực vào người y liên tục, đến tận hoàng hôn mới ngừng lại.
Cứu một mạng người liền tiêu hao gần trăm năm linh lực của cô. Quả nhiên, những thứ càng đẹp trên đời này thì càng phải trả giá đại giới.
Cũng may lúc này tử khí trên mặt cậu ta đã tiêu tán, sắc mặt cậu ửng hồng, trên trán cũng chảy ra một ít mồ hôi.
Hoa Nguyệt nhìn sắc trời đã tối, thầm nghĩ bây giờ cũng đã muộn, lúc này xuống núi sợ rằng cửa thành đã bị đóng lại. Hơn nữa, thiếu niên trước mặt có lẽ cũng cần nghỉ ngơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nhan-vat-phan-dien-tra-xanh-uy-hiep/2633510/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.