Thịnh Khanh cũng muốn về Nguyệt Lượng Loan hỏi xem 111 và 001 chết đi đâu rồi.
Nhưng hôm nay tâm trạng của Thịnh Đình An thật sự không tốt, mặt khác, khoảng thời gian này là thời khắc mấu chốt mà Tư Bắc Xuyên muốn xuống tay đối phó với nhà họ Thịnh, Thịnh Khanh không muốn để Thịnh Đình An chịu thương tổn.
“Leng keng! 001 đã được đưa về nhà máy bảo trì, 111 sẽ hoàn toàn phục vụ cô trong khoảng thời gian kế tiếp.”
Trong đầu Thịnh Khanh đột nhiên vang lên một câu.
“111?”
“Thịnh Khanh, 001 bị đưa đi bảo trì rồi, chắc là đưa về để sửa chữa tật xấu đấy.”
Là âm sắc và ngữ điệu của 111.
“Ồ, ra là vậy.”
Thịnh Khanh không nghĩ miệng mình lại thiêng như thế, thật sự đoán đúng rồi.
“Thực thể của cậu không ở đây mà vẫn có thể liên hệ với tôi sao?”
“Có thể.”
“Tiểu Khanh, nghe nói thầy Tiền vì cứu em mà nhập viện phải không?”
“Dạ?” Thịnh Khanh mất ba giây mới phản ứng lại “thầy Tiền” trong miệng Thịnh Đình An nhắc đến chính là Tư Thiên.
“Đúng ạ, còn bị thương rất nghiêm trọng nữa…” Thịnh Khanh khô khốc nói.
Sau đó lại bổ sung một câu: “Nhưng bây giờ thầy ấy xuất viện rồi.”
“Không phải rất nghiêm trọng sao?” Thịnh Đình An đặt tay lên đùi, nghiêng đầu nhìn cô.
“Chắc là khả năng khôi phục của thầy ấy tương đối tốt, em cũng không rõ lắm.” Làm gì có ai giải thích rõ được hào quang của vai chính chứ.
“Hôm nào thầy Tiền đến, anh sẽ cảm ơn thầy ấy.” Thịnh Đình An quay đầu đi, giọng điệu bình đạm.
“Vâng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nhan-thiet-bat-coc/929599/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.