“Vì sao lại gọi như vậy?” Tư Thiên nhướng mày hỏi.
“Bởi vì…” Sao cô biết được…
“Bởi vì ‘nhất nhất đắc nhất, cửu cửu quy nhất*’ mà, thuận lợi suôn sẻ!” Ánh mắt Thịnh Khanh chợt lóe, nghiêm trang nói hươu nói vượn.
(*Nghĩa nôm na là ‘Sự thay đổi của vạn vật như một vòng tuần hoàn, điểm kết thúc cũng chính là điểm bắt đầu’.)
111: “…”
“Em đi sửa sang lại một chút đi, lát nữa anh đưa em ra ngoài ăn cơm.”
Thịnh Khanh thấy Tư Thiên buông lỏng thái độ, nói một tiếng “được”, sau đó tung ta tung tăng đi sửa soạn.
Tư Thiên kéo một cái ghế ngồi xuống, bế 111 đang ăn vạ dưới chân mình lên.
111 nói trước: “Chủ nhân, người muốn biết chuyện gì không?”
“Ừ, đã xảy ra chuyện gì?” Tư Thiên mới đến, chưa kịp hiểu xem mọi chuyện đang phát triển tới giai đoạn nào.
“Tính đến hiện tại, ngoại trừ tuyến tình cảm giữa Thịnh Đình An và Quý Thanh Thanh có chút phức tạp thì những CP phụ khác đều tiến triển rất thuận lợi.” 111 trả lời.
“Tôi và Thịnh Khanh tiến triển đến bước nào rồi?” Người đàn ông chú ý nhất chính là cái này.
“…”
“Sao không nói lời nào?” Tư Thiên thấy 111 im lặng, không vui nhíu mày.
“Người và Thịnh Khanh đang… chiến tranh lạnh.” 111 sợ hãi rụt rè mở miệng.
“Chiến tranh lạnh? Tôi cho phép một nhân thiết ngu xuẩn làm ra hành động không lý trí như vậy từ lúc nào?”
“Còn gì nữa không?” Anh hỏi tiếp.
“Còn có…”
111 nhanh chóng liếc nhìn sắc mặt của Tư Thiên, sau đó liệt kê từng thứ một, nói những chuyện xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nhan-thiet-bat-coc/929597/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.