Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~~~
"......" Thần mẹ nó ở phía sau anh.
Hoắc Nghiêu cười lạnh, cuối cùng lựa chọn im lặng.
Mộ Sâm không có gì để so sánh với hai người này.
Con gái của bọn họ không có liên quan gì với anh.
Hiển nhiên cũng không thể hiểu được niềm vui của bọn họ.
Anh lạnh lùng ngồi vào bên cạnh, cùng hai người Hoắc Nghiêu như máy lạnh, đi đâu đều tỏa ra khí lạnh.
Trợ lý Lưu cực kỳ xuân phong đắc ý liếc nhìn người bên cạnh một cái.
Đây là sự khác nhau giữa EQ cao với EQ thấp.
Hoắc gia chủ xem như tự kỷ.
Trợ lý Triệu: "......"
Là boss nhà cậu không xứng.
"Đến đây đi." Đầu ngón tay của Thẩm Sơ Trần nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn, ngay cả cơm cũng không ăn, anh lười biếng bắt chéo chân, "Trước dạy phụ đạo cho Tang Tang đã."
Anh đỡ trán, trầm tư trong nháy mắt: "Toán học phải dạy lại, ngữ văn cũng không khá hơn là bao."
Tuy rằng không thấy được bài kiểm tra của nhóc con này, nhưng anh cũng có thể đoán được một ít logic thần kỳ của nó.
"Dạy lại." Hoắc Nghiêu nghiến răng nghiến lợi phun ra hai chữ.
Đùa à.
Sao mà con gái anh không làm toán được?!
Anh không cần mấy người giáo viên đó hiểu, anh hiểu là được.
Con gái của anh phải là nhất
Mộ Sâm đã sớm chứng kiến mọi chuyện: "...... Ha hả."
Nói thật.
Trước đó không lâu sửa bài kiểm tra cho nhãi con này, anh cũng đã bắt đầu khám phá hồng trần.
Tuy rằng cục diện trước mắt của anh rất chua, nhưng anh vẫn không quá muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107094/chuong-180.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.