Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Nhưng mà lúc này có rối rắm cũng vô dụng.
Anh cũng không thể quăng Diệp Tang ra ngoài thật.
Sau khi Mộ Sâm bình tĩnh lại, đầu ngón tay nhẹ nhàng gõ xuống mặt bàn, rũ mắt nhìn xuống thông tin viện nghiên cứu thu thập được, kiếp trước anh đã làm phương án này một lần.
Kiếp này chỉ cần anh muốn, cứu những người đó cũng chỉ là chuyện ngày một ngày hai.
Nhưng Mộ Sâm cũng không tính toán cứu những người đó.
Anh trì hoãn vấn đề này hết lần này đến lần khác, bây giờ ngay cả phương án cơ bản nhất anh thậm chí cũng không đưa ra.
Không ngoài dự liệu, viện nghiên cứu bên kia đang rất khẩn trương.
Mộ Sâm đoán không sai, đối phương xác thật đang rất khẩn trương.
Chính là người phụ nữ cách đây không lâu đã gọi điện cho anh để thúc giục anh đưa ra phương án, cô ta sắc bén chất vấn: "Viện nghiên cứu đã cho anh hai tháng, vậy mà vẫn chưa thực hiện được? Ngay cả một cái kế hoạch cơ bản cũng không đưa ra được, viện nghiên cứu giữ anh lại còn có tác dụng gì?"
"......"
Anh bình tĩnh rũ mắt, sau khi yên lặng chờ đối phương nói xong, anh ta mới chậm rãi cong môi ân cần nói: "Trước khi nói chuyện với tôi, tôi thành khẩn kiến nghị cô Lý nên đi mua đất sẵn đi."
"Dù sao khi còn sống cô cũng là người thích thể diện, chọn một miếng đất đẹp đẽ xong là có thể yên tâm ra đi."
"Anh......" Tôn Mạt bị dỗi liền mộng bức trong nháy mắt mới khôi phục lại tinh thần, thiếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107062/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.