Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~
Mí mắt của Mộ Sâm hơi giật giật, nghe được lời nói tào lao này của cô nhóc, lần đầu tiên hiểu được cái gì kêu là bí từ.
Mới sáng sớm, leo cây đào tổ chim?
Suy nghĩ của anh thoáng bình tĩnh lại một lát.
Từ từ.
Trọng điểm là đào tổ chim sao?
Trọng điểm là sao con nhóc này có thể leo lên được?!
Diệp Tang mềm như bông nằm trên cây không dám lộn xộn.
Thực hiển nhiên, cẩu ba ba trước mắt không muốn cứu mình xuống.
Nghĩ đến dưới cây còn có "Peppa" như hổ rình mồi, tiểu gia hỏa bẹp cái miệng nhỏ một cái, càng muốn khóc.
Người phụ nữ đứng phía dưới hơi nhướng mày, liếc nhìn nhóc con lười biếng nhác trên cây, chế nhạo: "Không ngờ anh còn có cả con gái."
"Lúc trước từ chối tôi sợ là vì con nhóc này chứ gì?"
Cô ta hất cằm, hung hăng hỏi: "Tôi lớn lên không xinh đẹp sao? Mộ Sâm, anh dựa vào cái gì mà chướng mắt tôi?"
"Nghĩ mình vẫn là thiên tài y học như trước kia sao?" Cô ta ghét bỏ liếc mắt nhìn anh, khịt mũi coi thường.
Mệt mình lúc trước còn từng thích tên này.
Cuối cùng, lại bị từ chối một cách tàn nhẫn.
Muốn nói không oán không hận khẳng định là giả.
Mộ Sâm nhìn cô ta một cái, nửa ngày hơi xốc mắt, rốt cuộc cười như không cười mà mở miệng: "Cô xinh đẹp?"
"Chìa khóa ba tệ một cái, cô xứng sao?" Anh chống cằm thích thú nói: "Cô có biết tôi đã nghĩ đến điều gì khi cô tỏ tình tôi không?"
Cô ta khinh thường cười lạnh, thầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107051/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.