Edit by: KlaraHa1314
~~~~~~~~~~~~~~~
Người xung quanh bị hoảng sợ, trong lúc nhất thời toàn bộ đều giải tán ra.
Lúc Thẩm Sơ Trần chạy tới nơi, đám người kia đã đi hết.
Hơn phân nửa khuôn mặt của anh chôn ở trong bóng tối, nửa ngày mới nhếch môi, cười lạnh một tiếng.
Đây là lần đầu tiên có người dám động thủ ở dưới mí mắt anh. Quả thực không biết sống chết.
*
Toàn bộ ảnh vệ của Thẩm gia đều bị huy động đi tìm người, Thẩm Sơ Trần có suy tính khác, trực tiếp phong tỏa tin tức.
Chỉ là tuyên bố với bên ngoài rằng nội bộ Thẩm gia phát sinh mâu thuẫn.
Nhưng mà sự thật thế nào thì cũng chỉ có đám ảnh vệ ở đây rõ nhất.
Mấy đứa nhỏ bị ném tới sau xe ngồi xuống cùng nhau, Diệp Tang vô cùng đáng thương mà ôm đầu gối, nhìn về phía ba bạn nhỏ khác cũng chỉ có Thẩm Dao là bình tĩnh nhất.
Diệp tang mềm mại kêu, "Chị ơi......"
Thẩm Dao thoát ra khỏi suy nghĩ, ngước mắt nhìn chằm chằm cô nhóc, cô bé sửng sốt khi nghe được tiếng chị ơi này.
Giọng nói của cô bé nháy mắt trở nên có chút mất tự nhiên, trừng mắt nhìn Diệp Tang một cái, tức giận hỏi: "Cái gì?"
Cô nhóc bất an mềm giọng hỏi: "Chị, sao chị cũng bị bắt thế?"
Trong mắt của bé, người chị này thông minh hơn mình rất nhiều. Tại sao cũng bị bắt cóc như mình?
Thẩm Dao xấu hổ một lúc, cô bé quay đầu lại im lặng có chút xấu hổ không nói.
Bé có thể nói là mình vì muốn đi xem hoa đăng nên mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/toi-bi-nam-cai-vai-ac-ba-ba-tranh-nhau-sung/1107035/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.